BẤT TỬ BẤT DIỆT - Trang 756

Một đạo quyền phong đánh trúng bụng con ưng, nó rít vang rồi rớt

xuống, giãy giãy mấy cái trước khi im lìm.

Mấy ngày đói khát khiến Độc Cô Bại Thiên uống máu chim ưng theo

kiểu dã nhân.

Hắn đứng lên giữa làn cuồng phong cát bụi, lướt về xa xăm.
Ngoài xa, một bóng người cao lớn cầm kiếm đứng trên gò cát.
Độc Cô Bại Thiên chậm bước, từ từ xiết chặt Khấp Huyết thần kiếm.
Vương Tây Phong ôm quyền: “Độc cô huynh không cần khẩn trương,

tiểu đệ không có ác ý, đến để báo ơn, đón lấy.”

Đón lấy túi nước và lương khô, Độc Cô Bại Thiên tỏ vẻ cảm kích: “Tiểu

huynh đệ không sợ liên lụy?”

“Ha ha, sợ thì đã không đến, Độc cô huynh cứ đi, tiểu đệ đoạn hậu.”
Độc Cô Bại Thiên nhìn y thật sâu: “Hảo ý tâm lĩnh, đa tạ. Bất quá tại hạ

không cần trợ giúp, huynh đệ đi đi.”

“Vì sao? Huynh truyền cho tiểu đệ Khiếu Thiên kiếm pháp, tiểu đệ giúp

chút việc cỏn con này không được ư?”

“Qua bao lần sinh tử đại chiến, còn ngại gì mấy truy binh cỏn con này.”
“Ha ha, Độc cô huynh quả nhiên hào khí xung thiên, Vương mỗ đi đây.”
Nhìn theo bóng Vương Tây Phong, hắn thở dài: “Lấy chữ nghĩa làm

đầu, có huyết tính, chỉ là nên nghĩ cho người thân hơn nữa, dính vào ta…
ngươi sẽ vạn kiếp bất phục. Mẹ nó chứ, sao ma nhân như ta lại càng lúc
càng lương thiện.”

Ba ngày sau, hắn quay lại thảo nguyên, năm ngày sau, từ thảo nguyên

bay lên mấy chục con bồ câu đưa thư về các nơi thuộc Thanh Phong đế
quốc.

Ngày thứ sáu, thanh danh Bất tử chi ma Độc Cô Bại Thiên chấn động

mỗi nhân vật võ lâm của Thiên Vũ đại lục.

Đồn rằng: Độc Cô Bại Thiên hạ sát năm mươi sáu cao thủ trong sa mạc,

một mình vào ma vực trong truyền thuyết, lấy được một viên ma tinh thần
bí rồi an toàn thoái lui, từ sa mạc thoát ra thảo nguyên, dọc đường dấy lên
mưa máu gió tanh, đang trở về Thanh Phong đế quốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.