BẤT TỬ BẤT DIỆT - Trang 782

“Tên chỉ là tiếng gọi, biết cũng có ý nghĩa gì, các ngươi cứ coi như ta

đến cứu hắn là được.” Đoạn chỉ vào Độc Cô Bại Thiên.

“Nhưng… tiền bối, hắn phải chết, hắn có ma thể, họa loạn võ lâm, nếu

hiện giờ không giết hắn, tương lai còn ai khống chế được.”

“Từng xá thân thành ma là có ma thể? Các ngươi không ngừng truy sát,

hắn vì giữ minh mới phản kích mà coi là họa loạn võ lâm? Vớ vẩn. Ai
nói…thôi, không lằng nhằng nữa, lão nhân gia muốn đưa người đi, ai định
cản?” Hắc bào nhân lạnh lùng nhìn quần hùng.

Lưu Vân phi tiên thiên vương Lăng Phi nói: “Tiền bối vì sao nhất định

cứu hắn, người có giao tình với hắn?”

“Chà, các ngươi còn chưa chịu bỏ cuộc, nói những lời sáo rỗng đó là gì.

Nói thật, ta được bằng hữu ủy thác, hôm nay phải đưa hắn an toàn rời khỏi
đây.”

Vu Ý gào lên: “Không được, bọn ta khó khăn lắm mới dồn hắn vào tử

địa được, chỉ một câu nói đưa đi là đưa, hình như hơi quá dễ dàng.”

Hắc bào nhân phất tay về phía Vu Ý, toàn bộ nhân vật đứng ở phái đó

đều bị đại lực nhu hòa đẩy dạt ra, đoạn nắm tay áo Độc Cô Bại Thiên: “Đi.”
Thân hình cả hai vút lên không.

“Đuổi.” Mấy vương cấp cao thủ hạ lệnh.
Một bóng trắng chạy về phía Độc Cô Bại Thiên, chính là bạch long câu

vừa chạy đi.

“Lên ngựa trước đi, ta giúp ngươi kéo dài thời gian.” Hắc bào nhân giục.
“Nhưng…các hạ…”
“Yên tâm, ta muốn đi thì cả thiên hạ chưa ai ngăn được.”
Độc Cô Bại Thiên nhìn đối phương rồi giục ngựa lao đi. Với tốc độ của

bạch long câu, mất một ngày mới đến Trường Sinh cốc. Dọc đường dù gặp
vô số phục binh song không có coa thủ thật sự nên hắn ung dung qua được
nửa ngày.

Đêm xuống, hắn dựa vào ánh trăng lao đi trên con đừng núi rộng rãi,

bạch long câu đầm đìa mồ hôi, tốc độ không còn như trước. Bôn ba cả
ngày, long câu thần tuần cũng có vẻ mệt mỏi. Hắn nhảy xuống ngựa định

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.