BẦU TRỜI TRONG TRẺO - Trang 329

“Để em đoán, là ba chị ép chị không thể không làm như vậy. Ba chị hẳn

đã dùng hết biện pháp khiến chị không thể không khuất phục.” Ninh Vũ
nhìn vào mắt Dương Mục.

Dương Mục trầm mặc, nhưng sự trầm mặc này chính là cam chịu.

“Năm đó ông ấy phản đối chị như vậy, tìm đủ mọi biện pháp chia rẽ hai

người, vậy hôm nay vì cái gì chị lại dễ dàng tin tưởng lời ông ấy như thế?
Chị dựa vào cái gì mà cho rằng chị và ba mình, cùng ba của Tiếu Kiền, tất
cả đều giữ lời. Chị dựa vào cái gì cho rằng Tiếu Kiền đã biết chị tới, dựa
vào cái gì xác định xin phép nghỉ là chủ ý của cô ấy, mà không phải giống
như chị ngày trước, có nỗi khổ riêng?” Ninh Vũ nói xong một hơi, đến cuối
cùng mang đầy chất vấn.

Dương Mục nhìn Ninh Vũ, như thể lẩm bẩm: “Ông ấy là ba của tôi, ông

ấy yêu tôi……Ông ấy nói hy vọng tôi hạnh phúc…..”

“Chị nói ba chị hy vọng chị hạnh phúc, nhưng cái mà ông ấy cho là hạnh

phúc so với hạnh phúc mà chị nghĩ có giống nhau không? Còn ba mẹ của
Tiếu Kiền thì sao? Trong chuyện này, có phải ba mẹ cô ấy cũng xác định rõ
hạnh phúc mà hai người cần là gì không?” Ninh Vũ đột nhiên dừng lại,
uống một ngụm nước, sau đó nhẹ giọng hỏi Dương Mục: “Chị có tin tưởng
vào tình yêu không?”

Dương Mục không trả lời. Cô không biết nên trả lời thế nào. Cô tin

tưởng vào tình yêu, cho nên đã bao năm qua như vậy, trong lòng chỉ có Tiếu
Kiền, không ai có thể thay thế được.

“Nhiều năm qua, tình yêu của chị dành cho Tiếu Kiền có thay đổi

không?” Ninh Vũ hỏi.

“Không, tôi yêu cô ấy.” Đó là một đáp án khẳng định, không cần lo lắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.