BẦU TRỜI TRONG TRẺO - Trang 449

“Ah……mong chờ quá đi, nhưng như thế được không? Câu cá còn phải

dùng cần câu nữa là!” Ninh Vũ hứng trí bừng bừng cắm mấy khúc cây trên
tay xuống đất, sau đó chạy đến bên cạnh Lan Hinh hỏi.

“Đợt một lát nữa sẽ biết.” Lan Hinh giúp Ninh Vũ lau mồ hôi trên trán:

“Đến chơi hai ngày phơi nắng đen cả rồi.”

Sắp xếp xong hết, sáu người chia thành ba đội dọc đoạn đường thật dài,

đều tự tìm chỗ có bóng cây râm mát che phủ cả mười cái cần câu kia mà
đứng, chờ tôm cá mắc câu.

Ninh Vũ hưng phấn nhìn chằm chằm cần câu, ánh mắt không nỡ rời,

như một binh sĩ tuần tra thủ thành, tra xét từ đầu này đến đầu kia, lại từ đầu
kia đến đầu này.

Lan Hinh nhìn nàng nhịn không được cười: “Gấp cái gì.”

“Chính là rất sốt ruột!” Ninh Vũ ôm cánh tay Lan Hinh, lắc lắc: “Sao

còn chưa có……”

“Suỵt…..Đừng doạ nó chạy mất.” Lan Hinh thấp giọng nói.

Ninh Vũ lập tức im lặng, sau đó theo Lan Hinh rón rén đến gần một cần

câu. Cần câu giờ phút này đã bị kéo đến hơi oằn xuống, sợi dây trên đầu đã
sớm bị kéo căng. Ninh Vũ vừa hưng phấn lại khẩn trương, chỉ thấy tay phải
Lan Hinh cầm một chiếc túi lưới tự chế, tay trái chậm rãi kéo cần câu lên,
nơi đầu dây, một con tôm đất lưng hồng hồng đang cắn thịt ốc không
buông, hai sợi râu thật dài đung đưa trong nước, đôi mắt tôm lồi ra hai bên,
đối diện với người trên bờ.

Con tôm nhỏ này dĩ nhiên không sợ người. Lan Hinh kéo cần câu lên,

mãi cho đến khi con tôm đã sắp ra khỏi mặt nước thì tay phải cầm túi lưới
đưa xuống phía sau, nhanh chóng đem tôm cùng mồi bắt cả lấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.