BẦU TRỜI TRONG TRẺO - Trang 447

Ninh Vũ ha ha cười: “Đi kiếm tổ chim nghe cũng không tệ chút nào!”

Bữa trưa ăn đơn giản, buổi chiều mọi người cũng không đi tìm tổ chim,

Lan Hinh nói mệt, không nên đi, muốn chơi thì ra ruộng nước bắt tôm, có
thể chơi đùa mà lại không mệt.

Lan Quốc Hải nói: “Một đám đều lớn vậy rồi còn đi câu tôm, người ta

mà thấy sẽ cười mất. Không ra thể thống gì cả.”

Đám thanh niên chán chẳng buồn nói, có phần không vui.

Bà Lan rốt cuộc thì chiều con, cười trách Lan Quốc Hải: “Ông nhìn ông

đó, lớn rồi mà còn như trẻ nhỏ vậy. Tụi nhỏ muốn đi thì cứ đi, chứ ở nhà
cũng không có gì chơi, huống chi còn có khách từ thành phố tới, sợ là trước
giờ chưa từng chơi trò đó.”

“Không sợ người ta cười chê à? Người biết thì nghĩ tụi nó giỡn chơi, ai

không biết lại tưởng nhà họ Lan chúng ta keo kiệt, muốn ăn tôm còn bắt
khách tự mình đi bắt.” Lan Quốc Hải cảm thấy đây là chuyện liên quan đến
thể diện.

“Ông chẳng qua để ý đến mặt mũi thôi. Đúng là chết vì sĩ. Chiều tôi đi

cùng tụi nó, nếu ai nói Lan Quốc Hải ông keo kiệt, tôi sẽ giải thích với họ!
Bảo đảm không khiến không mất mặt.” Bà Lan thấy đám nhỏ đứa nào đứa
nấy mắt tràn đầy hy vọng nhìn mình, không khỏi giải thích với Lan Quốc
Hải.

“Bà đi? Thế còn doạ người nữa. Đã bao tuổi rồi?” Lan Quốc Hải tức

giận, thấy qua một lúc cũng không ai nói gì, mới lại mở miệng: “Mấy đứa
đi đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.