BẦU TRỜI TRONG TRẺO - Trang 446

Ninh Vũ đi phía sau, thấy tiểu Húc không vui liền kéo kéo tay áo tiểu

Húc, cười nháy mắt: “Mấy trò lừa tiền này mà chị cũng tin à?”

Lan Duệ lập tức ở cạnh nói: “Đúng thế, lừa tiền thôi, đừng để trong

lòng.”

Tiểu Húc lắc đầu: “Em là sợ dì để bụng.”

“Mình tự sống cuộc sống của mình, đến lúc đó em đối xử tốt với anh

một chút, đối xử tốt với ba mẹ nữa, bọn họ tự nhiên sẽ hiểu, huống chi em
gả cho anh chứ có phải gả cho mẹ anh đâu.” Lan Duệ hạ giọng nói.

Tiểu Húc liền nở nụ cười.

Khi mấy người trở về nhà, mặt trời đã qua đỉnh, nhìn đồng hồ đã gần

một giờ. Lan Quốc Hải lên núi bận rộn nửa ngày, trở về cũng không thấy có
người nấu cơm, liền trực tiếp để bụng không ngồi trên bờ đê đan sọt. Mấy
đại lão gia miền núi, có thể vai gánh lưng vác, nhưng mấy chuyện như vào
bếp thì sẽ không làm. Nếu bình thường vợ mình không có nhà, ông tuỳ tiện
nấu bát mỳ cũng được, nhưng hiện tại ở nhà nhiều người, bản thân ông lại
không làm được gì.

Ninh Vũ leo núi nửa ngày trời, mệt đến nỗi eo mỏi lưng đau, Lan Hinh

cười nàng tay chân ít vận động. Lan Gia cũng cười nói nàng, hỏi nàng học
đấm bốc ở đâu vậy!

Lan Duệ ở cạnh ồn ào, rủ mai lại lên núi kiếm tổ chim.

Mắt Ninh Vũ sắp híp thành một đường nhất thời lại mở ra: “Kiếm tổ

chim? Không cần đợi đến mai, chiều chúng ta đi đi.”

Mọi người liền chuyển mắt nhằm vào Ninh Vũ: “Không phải em mệt

muốn chết à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.