BẦU TRỜI TRONG TRẺO - Trang 453

Lan Gia thấy chị mình cười thoải mái, cũng trầm tĩnh lại: “Người Trung

Quốc đều có một khúc mắc, không có nhà sẽ không có cảm giác an toàn.
Nếu chị muốn kết hôn với đứa con một nhà họ Ninh mà ngay cả căn nhà để
ở cũng không có, người lớn nhà người ta chắc gì đã đồng ý.”

Lan Hinh nhớ tới Ninh Hoà, nhưng Ninh Hoà không phải người như

vậy. Ông ấy có lẽ sẽ kiên quyết phản đối việc mình và tiểu Vũ ở bên nhau,
nhưng chỉ cần ông ấy có thể thay đổi quyết định, có thể đồng ý chuyện hai
người thì vật chất cũng không phải vấn đề.

Lan Hinh nhìn Ninh Vũ đang tuần tra trên bờ ruộng, tâm tư đột nhiên

trôi đến phương xa — có phải nên cân nhắc đến việc trao cho Ninh Vũ một
mái nhà không? Tựa hồ thật lâu về trước mình cũng cảm thấy nàng đi theo
một người không biết gì về lãng mạn như mình đã thiếu rất nhiều sự vui vẻ,
mỗi lần nhìn đến những đôi tình nhân kéo tay thân mật trò chuyện trong
trường, vẻ mặt hạnh phúc đi lướt qua, trong lòng mình đều cảm thấy có
chút áy náy với tiểu Vũ.

Mình quá bận rộn, gánh nặng trên lưng cũng nhiều, không có bao nhiêu

thời gian dành cho nàng. Xem phim, hoặc tới quán cà phê, hoặc đi ăn cơm
Tây, thậm chí đi dạo công viên, dạo phố, những chuyện đó có lẽ đối với một
đôi tình nhân bình thường chỉ xem như chuyện hằng ngày trong cuộc sống,
nhưng đối với mình và tiểu Vũ mà nói đều là chuyện xa xỉ.

Ở bên nhau đã hai năm, ngày qua ngày bất quá là khi mình đêm khuya

trở về nhà, em ấy sẽ để lại một ngọn đèn sáng cho mình. Vội vàng rửa mặt
rồi ôm ngủ, ngay cả nói thêm hai ba câu cũng không có tâm tình hay sức
lực.

Vừa mới hai mươi tuổi là độ tuổi thế nào. Mình đã trao cho em ấy được

cái gì đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.