BẦU TRỜI TRONG TRẺO - Trang 529

“Được.”

Cúp máy, đi vào tiệm, Ninh Vũ hỏi: “Ai gọi thế, sáng sớm như vậy.

Không phải chuyện trong tiệm đều đã thu xếp ổn thoả sao?”

“Là ba chị.” Lan Hinh nói xong lại bổ xung: “Thúc giục chị chuyện yêu

đương, em biết người ở quê đều dậy sớm mà.”

“Thúc giục cũng đúng lúc ghê!” Ninh Vũ cười nói: “Đi thôi, trường thi

hẳn mở rồi.”

Trường thi được dựng ngay ở một toà nhà dạy học, Ninh Vũ đưa Lan

Hinh đến dưới lầu, một tay đút túi, một tay vẫy vẫy: “Đi đi, em ở đây chờ
chị ra.”

“Em về đi, thời gian thi dài lắm, đừng chờ. Hơn nữa hôm nay cuối tuần,

trong tiệm cũng rất bận, em trở về nhìn xem. Thuận tiện đến trưa chuẩn bị
cơm, chị thi xong về là có thể ăn. Nhớ nhé, chị muốn ăn sườn xào chua
ngọt.” Lan Hinh cười nói với Ninh Vũ.

“Vậy được. Em đi đây, thi xong nhớ gọi cho em.” Ninh Vũ lui lại mấy

bước, trên mặt nở nụ cười thật tươi, phất phất tay ý để Lan Hinh đi vào.

Lúc thi phải tắt điện thoại, cũng không biết Ninh Hoà đã đến chưa, đối

với Lan Hinh mà nói, Ninh Hoà là một người cực kỳ quan trọng trong cuộc
đời của mình. Vào thời điểm mình không còn con đường nào để đi, ông ấy
là người đã trao cho mình cơ hội để thay đổi vận mệnh của gia đình mình,
là ân nhân. Sau đó ông ấy lại là ba của Ninh Vũ. Một người đàn ông mất vợ
một mình nuôi lớn Ninh Vũ, là một bậc trưởng bối đáng để người khác tôn
trọng.

Đối với một người như vậy, Lan Hinh cảm thấy để cho người đó chờ

mình, làm vãn bối, cũng làm một người từng được ông ấy giúp đỡ thì thật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.