BẢY NĂM SAU - Trang 178

Tôi nhìn anh ta, rụng rời. Tôi hiểu đó không phải là lời tán tỉnh và rằng

anh ta thực sự nghĩ như vậy. Tại sao anh chàng này lại ngây thơ đến vậy?
Quyến rũ đến vậy?

Tôi đứng dậy đi khỏi, nhưng anh ta giữ cánh tay tôi lại.

- Em hãy cho anh hai mươi tư tiếng để thuyết phục em.

- Thuyết phục tôi về cái gì?

- Rằng chúng ta sinh ra là để cho nhau.

Tôi lại ngồi xuống rồi nắm lấy tay anh ta.

- Anh nghe này, Sebastian, anh rất tốt và anh làm tình rất cừ. Tôi cảm

thấy thích thú khi anh yêu tôi và tôi thấy chuyện anh thực hiện hẳn một
chuyến đi như thế này để tìm tôi thực sự cứ như trong tiểu thuyết ấy…

- Nhưng?

- Nhưng chúng ta phải thực tế, chúng ta chẳng có lấy một cơ hội để có

thể cùng nhau xây dựng được điều gì đó. Tôi không tin câu chuyện cổ tích
lọ lem lấy được hoàng tử và…

- Em sẽ là một lọ lem quyến rũ.

- Anh nghiêm túc đi, tôi xin anh! Chúng ta chẳng có điểm gì chung: anh

là một người thượng lưu có học thức, bố mẹ anh là triệu phú, anh sống
trong một ngôi nhà ba trăm mét vuông và anh giao du với những người giàu
có ở Thượng Đông Manhattan…

- Thế thì sao? Anh ta ngắt lời tôi.

- Thế thì sao ư? Tôi không biết điều gì khiến anh nảy sinh tình cảm với

tôi, nhưng tôi không phải cô gái anh hình dung đâu. Chẳng có điều gì ở tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.