BẢY NĂM SAU - Trang 204

Con tàu từ từ tiến dọc theo bến Suffren rồi bến Bourdonnais. Hai bến tàu

cùng nhau vẽ nên một vòng cung, tạo nên một khoảng rộng nhô ra mặt
nước. Các vòng quay ngựa gỗ và không gian đi dạo trải rộng đến tận chân
tháp Eiffel. Ngay cả những kẽ đang vô cùng chán chường như anh cũng
không thể phủ nhận được vẻ thần tiên của nơi này. Đồ ăn thì dở, ca sĩ thì
chán ngắt, nhưng vẻ thần tiên của Paris thì là thực sự, hơn hẳn mọi thứ
khác.

Anh vừa uống thêm một ngụm rượu Bordeaux vừa nhìn gia đình đến từ

Boston ngồi ở bàn phía trước. Đó là một cặp vợ chồng trạc tuổi họ, tầm bốn
mươi đến bốn mươi lăm. Hai đứa con tầm mười lăm tuổi khiến anh nhớ đến
Camille và Jeremy. Căng tai ra nghe ngóng, Sebastian biết được rằng ông
bố là bác sĩ còn bà mẹ dạy nhạc trong một nhạc viện. Cả bốn người bọn họ
đều thể hiện hình ảnh một gia đình gắn bó: những nụ hôn, những cái vỗ vai,
những câu chuyện đùa lan tỏa, niềm thán phục chia sẻ với nhau trước mỗi
danh thắng.

Chúng ta lẽ ra cũng được như thế, Sebastian buồn bã nghĩ. Tại sao nhiều

người có thể đạt được một cuộc sống thanh thản như thế trong khi nhiều
người khác lại nhấn chìm nhau trong những cuộc cãi vã liên miên? Lối cư
xử và tính cách của Nikki là nguyên nhân duy nhất dẫn đến thất bại của gia
đình họ hay chính anh cũng có phần lỗi trong thất bại này?

Nikki bắt gặp ánh mắt rực sáng của chồng cũ và đoán ra điều anh đang

nghĩ tới.

- Cảnh tượng này không khiến anh liên hệ đến chúng ta đấy chứ?

- Đến chúng ta ở phiên bản không ly hôn…

Nikki nói thêm, như thể suy nghĩ của cô phát ra thành lời:

- Vấn đề không phải là ở những điểm khác biệt giữa hai chúng ta, mà là

cách chúng ta đã điều chỉnh những khác biệt ấy: bất lực trong việc thống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.