nơi rồi thu nhặt hết các lá bài poker rơi xuống sàn. Khi lấy chiếc hộp nhôm
đựng bộ bài, anh phác một cử chỉ ngạc nhiên. Các thẻ bài bằng gốm dính
vào với nhau, mỗi chồng tạo thành một dạng ống rỗng tròn. Anh nhìn vào
bên trong: nhiều túi nilon nhỏ bị nêm chặt vào các lỗ hổng. Anh rút ra một
trong số những túi đó. Bên trong chứa đầy thứ bột trắng.
Không, đây không phải là sự thực...
Hốt hoảng, anh lật hết các đế gốm để bày ra giường khoảng chục gói nhỏ
bọc giấy bóng trong suốt.
Là cocain!
Anh không thể tin nổi vào điều đó.
- Chết tiệt, Nikki thốt ra khi bước vào trong phòng.
Họ nhìn nhau, cả hai đều sững sờ.
- Đây chính là thứ lũ trộm kia tìm. Chỗ này ít nhất cũng phải một
kilôgram!
Nhưng Sebastian vẫn không chịu tin điều đó.
- Chỗ này quá nhiều, khó có thể là thật được. Đó có thể... một màn kịch
hay một trò đùa.
Nikki lắc đầu rồi bĩu môi nghi hoặc. Cô lấy một lượng nhỏ từ một trong
số những túi đó rồi nếm thử. Vị đắng và cay tạo cảm giác tê tê trên đầu lưỡi
cô.
- Chính là cocain, Sebastian. Chắc chắn đấy.
- Nhưng sao...