BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 1016

Bà ấy nghe hỏi vậy thì giật mình sau đó kéo tay cô rồi nói khẽ:

“Chuyện này ta nói cô nghe nhưng cô đừng nói ai nghe nhé”

“Dạ? Sao ạ? Thế thì không nói cũng được. Cháu cũng chỉ hỏi cho đỡ buồn
chứ không cần thiết lắm”

Khi nghe cô khui đầu câu mà lại dập tắt giữa câu làm bà ấy cũng không
chịu nổi nhíu mày nói:

“Ta nói cho cô nghe cũng được, dù sao chuyện này cũng rất nhiều người
biết. Ta nói cho cô nghe đỡ thắc mắc, tính tình cô ngờ nghệch thế kia lỡ sau
này lơ ngơ thế nào đi hỏi vớ vẩn thì thiệt thân”

“Chuyện gì thế ạ?”

Cô bắt đầu cảm thấy hơi sợ sợ, bản thân chưa nói gì mà đã bị bà cụ này doạ
cho một trận rồi.

“À thì thái tử phi ấy không sinh con được, cứ rằm là lại về làng ta đi chùa
tìm thầy lang đấy. Sau này biết chuyện rồi thì nhớ chớ ăn nói bậy bạ kẻo
mang hoạ vào thân đấy nhé”

“À vâng! Vâng!”

Cô mỉm cười nhẹ rồi lặng lẽ đi bên cạnh bà. Lát sau bà lại nói thêm vài ba
chuyện, cũng là liên quan tới vị thái tử phi kia, đại khái bảo mỗi lần vị thái
tử phi này về thì lại phân phát gạo cho mọi người, làm phước để mong sinh
được con. Cô nghe thì nghe vậy thôi chứ chuyện trong cung và chuyện
hoàng thất cô nào có biết. Bà ấy nói thì cô nghe, khi nói chán chê rồi thì
cũng đã đến nhà. Cô vào nhà thắp một ngọn đèn lên rồi ngồi xuống ghế,
ngồi thẩn thờ một lúc sau cô mới bắt đầu co chân lại run rẩy ngồi trêи ghế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.