BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 1025

Sau khi chạy khỏi đó, bà ấy liền đứng nhìn ra cửa, vẻ mặt bình thản vô
cùng, bà chỉ nhắm mắt lại rồi nói:

“Đúng là không cãi lại được thiên mệnh!”

Cho dù ngày trước mẹ của thái tử phi có đến đây nhờ bà yểm thái tử phi
cho người không sinh con được, nhưng đúng là thời khắc đã đến, Liên Hoa
lại gỡ bỏ lời nguyền này rồi. Rồi sau này sẽ đau khổ cho tất cả mọi người

Nghĩ vậy bà liền ngồi xuống ghế, còn Liên Hoa sau khi ăn trộm được cái
cung tên đã ba chân bốn cẳng chạy ra khỏi cánh rừng, sau đó mệt quá mới
đứng thở một hơi dài. Thở hổn hển một lát thì chợt nghe tiếng bước chân
của ngựa chạy dồn dập. Cô nép vào một bụi rậm rồi nhìn ra, phía xa xa kia
chính là cái kiệu của thái tử phi mà? Cô nhíu mày rồi nói:

“Không phải thái tử phi muốn quay về kinh giờ này đấy chứ?”

Nói xong cô liền nép vào sâu hơn, chợt nhìn qua câu cung rồi nói:

“Thế thì làm sao giúp cô ấy đây?”

Càng suy nghĩ tiếng thúc ngựa và tiếng vó ngựa càng lúc càng gần, cô nắm
chắc cái cung rồi thầm nghĩ:

“Có được hay không còn tuỳ vào duyên của cô nữa…Thái tử phi! Tôi chỉ
có thể giúp cô đến đây thôi”

Khi xe ngựa chở thái tử phi càng lúc càng gần sát, cô giơ cung ra rồi kéo
dây. Cái cung này đặc biệt ở chỗ khi bắn không cần dùng tên, nếu dùng tên
thì chỉ cần một mũi có thể giết chết một con yêu quái tu luyện trăm năm, uy
lực vô cùng lớn. Cô kéo dây ra rồi hướng theo cái kiệu, lát sau khi đã nhắm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.