BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 104

tiếng khóc càng lúc càng lớn hơn, có thể nghe thấy cả tiếng thở, nó lớn đến
độ giống như sát bên tai vậy, cô chợt cảm thấy gáy lạnh toát, rồi một cú
quay mặt lại khiến cô chết điếng, cô thầm thốt lên rằng “sao lại như thế
này? “

Sau đó cô không còn biết gì nữa, đến tận bây giờ cô mới tỉnh dậy, cô đang
hoang mang thì bỗng nghe xa xa có rất nhiều người hô hoán với nhau, họ
vừa hét vừa la

“Ông chủ nói nhất định phải bắt bằng được người đó, chia ra tìm nhanh
lên!”

“Nhà bà иɦũ ɦσα Nụ không có thì chỉ có vòng vòng đây thôi, cho dù có
chạy nhanh thì cũng không đi đâu xa được! “

Vừa nghe nhắc tới nhà иɦũ ɦσα Nụ thì cô đã biết họ nói ai rồi, cô còn biết
rõ tối qua chắc chắn cô gái kia đã nhập vào người cô, nhìn tay chân mình
cô đã đoán cô ta đã dùng thân xác này của cô làm gì đó, nhưng làm gì thì
cô không biết, cô biết họ tìm cô ráo riết như vậy đoán chắc đã làm gì đó tày
trời rồi, chưa hiểu mô tê gì nhưng vẫn ráng lết chân ra ngoài, cô kêu họ,
vừa thấy cô thôi họ đã như hổ đói chạy ầm ầm lại, họ tóm lấy cô như một
tên tội đồ, cô đau đến nỗi miệng rêи rỉ, còn bị họ đè phải quỳ xuống, đất đá
nó đập vào đầu gối nghe cộp cộp, cứ tưởng sẽ tàn phế luôn rồi chứ

“Mấy tên này hỗn láo, các người dám hành hạ ta sao, các người chán sống
rồi à? Ta là dâu nhà họ Hoàng đấy! Muốn chết sao?”

Cô vừa mới nói tới đó người đã nhợn lên cảm giác buồn ói, cô ụa mấy cái
rồi người vật ra đất, người không còn chút sức lực

“Đem…đem người về!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.