BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 297

Tên quạ ló đầu ra, cô chạy nhanh đến mức đầu nó vẩy lên vẩy xuống, khiến
nó không thể nói chuyện được. Nhưng nó đã giơ cánh ra, giang ra cố định
trong mấy lớp áo kia, nói:

“Ta đã bảo là do cậu Cảnh Minh nhà cô rồi mà, ta và cậu ấy là mạng xung
khắc đấy, ta mà gần cậu ta thì sẽ bị yếu, ta không theo cô được! “

“Nói bừa, là do ngươi chết nhát, tên quạ hôi hám đầy ghẻ chết nhát!”

“Đúng là…ta rất là tuấn tú, sợ sau này khi nhìn thấy cô sẽ ngất dưới chân ta
mà thôi!”

“Ta khinh, nói ba hoa!”

“Cô…”

“Ngươi mau nghĩ cách giúp ta đi, nếu ta chết sau này ngươi sẽ không có cơ
hội tìm lại thân xác tuấn…tú của ngươi đâu!”

Nó im lặng một hồi, liền nói:

“Đúng là ngu ngốc! Sau này tôi sẽ quay lại mê hoặc cô, giết cô bằng nụ
cười tỏa nắng của ta!”

“Mau nghĩ cách đi!”

Cô quát lên một cái, chợt đứng lại thở gấp gáp, giơ tay quệt đi mồ hôi rồi
nhìn ngọn núi trước mắt. Chắc đến nơi trời sẽ dần xế chiều mất, nhưng phải
nhanh lên, không may trời lại tối.

“Hỏa thiêu! “

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.