BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 336

“Dạ con thỉnh an mẹ, thưa mẹ con mới về!”

Cô đợi rất lâu sau, đến thở còn không dám thở mạnh, im lặng như muốn
nín thở, lát sau bà liền ùm một cái nhẹ cô mới thở phào ra. Thấy bà xoay
giày vào nhà mà người cô như muốn nhẹ đi mấy kí, sau đó nghe bà Hoàng
nói:

“Mau đi tắm rửa sạch sẽ đi! Đến điện chính có việc!”

Cô ngẩn đầu lên nhìn, thấy mấy vị tỷ muội liếc lại nhìn cô, ánh mắt chả
mấy thiện cảm. Di hơn tháng rồi mà vẫn lạnh nhạt như thế, chẳng có thay
đổi gì.

Cô lúi húi ngồi dậy rồi thở dài, bộ đồ vừa dày vừa ngấm nước này khiến cô
vừa lạnh vừa nặng. Đúng là mệt chết đi được.

Cô nhìn qua bên cạnh thì thấy A Tỳ cúi đầu xuống, nó nhút nhát nhìn lên.
Cô nhìn nó một cái thì nó bỗng giật mình lùi lại phía sau, không biết nó
nghĩ gì hay sợ gì. Chắc chuyện cô đánh nó tháng trước khiến nó còn sợ,
nhưng biết nói làm sao đây, cũng là bất đắc dĩ mà thôi, cô liền hừm một cái
rồi nói:

“A Tỳ…”

“Dạ…!”

Nó giật mình cái rồi quỳ xuống đất, đôi vai run rẩy, cô thấy nó gấp quá đập
đầu xuống đất cái mạnh, liền cảm thấy xót giùm. Nhưng thấy bà Dung
đứng đó nên thôi, cô liền quay qua nhìn bà ấy.

“Hết chuyện của bà rồi! “

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.