BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 362

“Dạ thiếu phu nhân gọi em!”

“Ta hỏi em ai đã đổ đầy nước?”

Mắt nó vẫn vô hồn, rồi đột nhiên nó khóc lóc nói:

“Thiếu phu nhân à, người nói đi, thật sự tối qua người nghe thấy bên ngoài
có tiếng bước chân thật đấy à?”

“Ừ, chứ sao nữa? Có chuyện gì?”

Cô nhíu mày cái rồi chép miệng.

“Thôi em đừng thẩn người ra đó nữa, lát mẹ lại cho chúng ta nát nhừ ra bây
giờ đây này!”

Nó quẹt nước mắt cái rồi lại nhanh chóng lấy y phục ra cho cô thay. Cô vừa
tắm táp xong là ra chải tóc luôn. Rút kinh nghiệm ăn đòn hôm qua, hôm
nay cô mặc y phục trắng, không cài trâm vàng ngọc, cũng không tô son đỏ.

A Tỳ đã chuẩn bị cả rồi, tuy không được điệu đà nhưng vẫn không được
làm mất mặt nhà họ Hoàng. Họ vẫn cho cô mặc y phục thêu hoa, màu sắc
không quá sặc sỡ nhưng rất tinh tế, thay trâm vàng là trâm bằng bạc, thay
son đỏ là son hồng phấn, thay giày sẽ là một đôi hài ôm ngón chân. Cô
mỉm cười cái rồi đứng dậy, chẳng hiểu sao từ lúc làm tóc đến trang điểm. A
Tỳ nó đều khóc lóc rồi lau nước mắt, cô không kịp hỏi vì sợ trễ nải, lại tội
cho A Tỳ lảnh tội thay cho, cô đợi thỉnh an mẹ dâng trà về sẽ hỏi sau.

“A Tỳ à, tại sao lại ăn mặc như hôm qua lại bị đánh thế?”

“Vì thiếu phu nhân là góa phụ ạ! Trong ba năm đầu thì không được ăn mặc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.