BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 467

“Tiểu thư không cần làm vậy đâu, dù sao ở trong phòng cũng chỉ có hai
chúng ta.”

“Tôi sẽ thay thế A Tỳ chăm sóc cho cô nên cô đừng xem tôi là tiểu thư nữa.
Hãy coi tôi như A Tỳ đi!”

“Không được, cô là tiểu thư cành vàng lá ngọc, sao tôi có thể làm như thế
chứ?”

Vừa nói xong cô ấy đã giơ ngón tay lên suỵt một cái, lát sau có người đến
gõ cửa.

“Thiếu phu nhân, mời người ra ăn sáng!”

Cô nghe vậy thì nhanh chóng gom y phục chạy nhanh vào bồn tắm, tắm táp
xong cô bước ra cho A Tỳ chải tóc. Cô cảm nhận tiểu thư ấy rất khéo, A Tỳ
cũng khéo nhưng không khéo bằng. Cô không giỏi mấy cái này nên lại nhờ
tiểu thư ấy làm.

Cô mặc y phục chỉnh tề rồi bước ra ngoài, tiểu thư ấy đi phía sau, người
khom xuống nhẹ giống như A Tỳ thường ngày hay làm, hoặc có thể nói tất
cả gia nô nhà họ Hoàng đều cúi người như thế.

Cô mỉm cười rồi bước đi, vừa bước tới phòng của mấy vị tiểu thư thì chợt
nghe thấy bên trong vang lên tiếng hét thất thanh:

“Ta muốn về nhà, ta không muốn ở đây nữa! Tối qua ta đã thấy đoàn người
rước lồng đèn đỏ đi quanh phòng của ta, ta không muốn chết! Các người
thả ta ra, ta không muốn chết! Ta muốn về nhà!”

Chợt cô quay lại nhìn tiểu thư Hoàng Hoa, mặt cô ấy chợt lạnh ngắt tái đi.
Cô biết ngày trước lúc tiểu thư ấy chết cũng bị mắc phải lời nguyền này, cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.