BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 466

mà cảm nhận được hơi ấm phát ra từ người này, cô vẫn lan man không ngủ
được. Trời sắp sáng rồi,nhưng cô lại không biết qua đêm nay chuyện gì sẽ
tới nữa. Cô vẫn còn nhớ lời A Tỳ nói mấy ngày trước, nó lo sợ cô sẽ chết,
ai ngờ người chết không phải là cô mà lại là nó, cô quay mặt vào tường,
nước mắt lại âm thầm rớt ra, rồi cô thϊế͙p͙ đi vào giấc ngủ. Được một lúc, cô
cảm nhận có người giơ tay ra vỗ vỗ vào vai cô, như kiểu người ta hay dỗ trẻ
con khóc, cô liền xích lại rồi chúi mặt vào người của người đó, dù không
biết đó là ai.

“Nàng đừng khóc nữa!”

Chợt người đó nói vào tai cô, cô cảm giác mình đã tỉnh dậy, lim dim nhìn
trong bóng tối, còn ngửi thấy một mùi thơm rất lạ. Cô mở mắt ra rồi ngẩng
mặt lên nhìn, thấy người đó nhìn xuống mỉm cười với cô, còn khom người
xuống hôn lên mặt cô.

“A…”

Cô cảm nhận sự đau đớn dội lên người, mở mắt ra đã thấy bản thân mình
nằm dưới sàn. Cô nhìn quanh thấy A Tỳ nhìn mình mỉm cười.

“Thiếu phu nhân, người mau rửa mặt đi.”

Cô xuýt xoa bò dậy, xoa ʍôиɠ rồi ngồi dậy nhìn quanh phòng.

“Tên quạ đó vẫn chưa về sao? Hôm qua quăng nó có một cái mà nó lại bỏ
đi chưa chịu quay về à?”

A Tỳ chợt ngồi xuống cạnh, đưa khăn mặt ra cho cô.

Cô lấy lau mặt rồi nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.