BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 482

Cô vừa chạy vừa thở gấp, từ đây qua đó nhanh thì một nén nhang, lâu chắc
hai nén, tranh thủ trời còn sáng, chứ đêm tới thật sự bà Hoàng qua tìm bà
Hà kia, cô lại không biết chuyện gì lại xảy ra tiếp theo.

Khi bà Hậu từng nói cả bà Hoàng cũng chưa chắc khống chế được bà Hà.
Cô vừa chạy ra tới cửa đã vội vàng đứng lại, cô nép vào một bên cửa nhìn
ra, bên kia nghe thấy tiếng bước chân vang lên dồn dập. Thấy bà Hoàng
bước ra, sau đó là thêm một đám người phía sau, cô quay lại nhìn thì thấy
bà Hậu và A Tỳ nấp bên kia. Bà ấy giơ ngón tay lên ám hiệu rằng hãy im
lặng, cô lặng nhìn qua khe cửa. Bà Hoàng lướt nhẹ qua, đợi thêm một lát cô
đã thấy bà Hậu tiến lại, bà gõ tay vào cánh cửa rồi nói:

“Không xong thật rồi! Bà Hoàng đang đi qua bên bà Hà, chúng ta nên
chuẩn bị tâm lý đi là vừa”

Vừa nói xong mồ hôi trêи trán cô đã dần rịn xuống, cô giơ tay lên quẹt nó
qua một bên, cô liền nói:

“Vậy chúng ta mau lên!”

Trưa ấy bà Hoàng đi ra ngoài, đám người trong nhà ai nấy cũng thấy lạ.
Nhưng họ lại rất thích, bà Hoàng ra khỏi nhà giống như bọn họ được tự do
vậy. Họ vui vẻ tụ lại thành nhóm vừa ăn vừa nói chuyện, họ cười nói vui
vẻ, lúc ấy bà Lệ Hoa chợt nhấp một ngụm trà rồi nói:

“Cái con chết tiệt Hoài Thục kia đâu rồi, đừng bảo nó đi theo bà Hoàng rồi
đấy nhá?”

Mấy người kia liền nói vào:

“Hình như nó trốn đi chơi rồi, nãy để ý bà Hoàng đi thì nó cũng chạy ra,
cũng biết lựa thời cơ quá cơ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.