BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 491

Cô nghe vậy cũng không dám bước đi, cũng quay mặt lại, sợ bà Hoàng nổi
nóng lại toi mạng. Cô huýt bà Hậu là đi vào đi, bà Hậu kéo tay A Tỳ đi vào
trong.

“Đứng lại, sao không đứng lại chào bà Hoàng? Bà Hậu không nói làm gì,
còn mày A Tỳ, mày là thân phận gì?”

Bà Lệ Hoa tuy hung hãn nhưng lời bà ấy nói quả là không sai. Bà Lệ Hoa
có thể nể bà Hậu nhưng A Tỳ thì lại không.

A Tỳ liền quay người lại, bà Hậu đang giấu tấm bài vị nên bà không ở lại.
Bà liền đi vào trong, còn A Tỳ cúi đầu sau lưng cô, nó rụt rè, lát sau bà
Hoàng đi vào. Từ xa xa cô đã ngửi thấy mùi của bà Hà. Cô trợn mắt lên,
hóa ra bà Hà đã thực sự được bà Hoàng mời về đây rồi. Cô cúi đầu xuống,
lát sau đã thấy bàn chân của bà Hoàng, cô không dám nhìn lên, chợt bà
Hoàng nói:

“Miễn lễ!”

Lúc này cô mới bắt đầu nhìn lên. Cô thấy ngoài bà Hoàng và đám gia nhân,
còn xuất hiện thêm một người phụ nữ. Lạ thật, tại sao lại không phải là một
bà già lưng còng, mà là một người phụ nữ? Có lẽ đã ăn thịt uống máu của
thiếu nữ trẻ nào rồi.

Cô lùi lại một bước cho bà Hoàng đi vào. Người phụ nữ ấy đội một cái nón
có khăn đen che mặt, thì ra tránh ánh sáng là như thế này đây. Người phụ
nữ ấy cứ nhìn chằm chằm vào cô, lúc bà ấy đi ngang cô liền giơ tay lên,
một phát lật cái nón lên, nhưng do có cột dây ngang cằm nên không lật
được. Chỉ làm cái khăn bay lên được một chút, ánh sáng chợt len lỏi vào
một ít, cô đã kịp thấy cặp mắt đen lòm của bà ta. Nó đen một màu đen sâu
thẳm, không hề có màu trắng như mắt người! Chợt cô nghe thấy tiếng khẹt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.