BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 500

Cô và A Tỳ đi theo sau, lúc đi dọc đường cô cứ cảm thấy A Tỳ rất lạ. Cô
nắm chặt tay nó rồi nói:

“Vẫn còn suy nghĩ về lời nói của tiểu thư Xuân Nghi à? Đừng quan tâm nó
nữa, nếu thật sự tiểu thư Ánh Dương có nhúng tay vào việc cái chết của cô.
Ta sẽ thay cô tìm ra sự thật. Trả lại công bằng cho cô”

“Được!”

A Tỳ mỉm cười cái, thoáng chốc cô đã cảm nhận được cơn gió lạnh phả vào
mặt. Cô nhìn lên thì đã thấy cái ao kia đang nấp phía xa xa. Chớp mắt cái
rồi chạy nhanh theo A Tỳ, bà Hậu cũng chạy theo, vừa tới nơi cô đã ngửi
thấy mùi hương đó, mùi hương quen thuộc giống y chan cái giấc mơ lúc
nãy. Cô nhắm mắt lại rồi nói:

“Đúng là ở đây rồi!”

Cô bước chân lại gần cái hồ. Mặt hồ không có lấy một cơn sóng gợn, im
ắng lạ thường, nhưng sông sâu nước lặng, càng im ắng càng đáng sợ.

Cô nhìn vào cái màu xanh của nó, sâu hun hút, giống như có một con quái
vật sống dưới đó, và nó đang chờ đợi bất cứ ai nhảy xuống, nó đều sẽ đớp
lấy, ăn tươi nuốt sống người ta. Cô nhìn nó thôi đã cảm thấy khó thở, cô
nhắm mắt lại rồi ngồi xuống, cô run run chạm tay vào mặt nước, chợt cô
giật mình rút tay lại.

Cô thấy có hàng chục thậm chí là hàng trăm cặp mắt từ dưới lòng hồ nhìn
lên, họ nhe răng ra cười, một nụ cười bí hiểm. Họ giống như quỷ vậy, sau
đó lại lẳng lặng chìm xuống đáy, sự sợ hãi bây giờ nhân lên gấp nghìn lần,
dưới lòng sông này không chỉ là bí mật của tiểu thư Lâm Gia Hân kia, nó
còn là một nghĩa địa nước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.