BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 504

không bao giờ làm hại đến cô. Cô còn nhớ như in ngày hôm ấy, chính là
ngày A Tỳ mất tích, nhớ đến đó, cô đã cảm thấy đau lòng.

Cô xải tay ra bơi giữa mênh ʍôиɠ nước, thầm nghĩ sẽ không muốn ai làm
hại người hiền lành nữa, không kẻ xấu nào được sống nữa, bọn yêu ma quỷ
quái, nhất định phải tiêu diệt cho bằng hết.

Cô vừa bơi vừa nhìn quanh, cái đám ma quỷ canh giữ dưới đáy ao lúc nãy
còn nắm chân cô lôi xuống, bây giờ đã sợ hãi rụt đi đâu hết. Cô đảo mắt
nhìn quanh, tự hỏi rằng làm sao mới tìm được nó, cái hũ kia, giữa lòng hồ
rộng lớn này chứ?

Cô vẫn miệt mài bơi, nếu không có bông sen bà bói điên cho, chắc bây giờ
cô đã ngạt thở nhăn răng rồi cũng nên. Cô nhìn theo luồng ánh sáng đó,
dưới đây ngoài bùn đất thì thứ duy nhất cô thấy đó chính là xương cốt,
thậm chí rong rêu cây cỏ cũng không thấy. Một con cá cũng không, đúng
thật là vùng đất chết mà, một lòng hồ chết chóc.

Cô tìm hoài cũng không thấy gì cả, cô liền bất lực rồi dừng lại, bơi từ nãy
tới bây giờ tuy không vấn đề về việc ngạt thở, chỉ là quá lạnh. Cô sợ chỉ
một lát nữa thôi sẽ chịu không nổi, sẽ bị chết cóng dưới đây, cô giơ hai bàn
tay mình ra, rồi chợt nó cứng đờ ra đó, bơi không nổi nữa rồi.

Cô nhìn xung quanh, cảnh vật yên tĩnh đến lạ thường, cô dần cảm thấy mí
mắt mình dần nặng xuống, sau đó là cảm giác mệt mỏi, mệt như kiểu chỉ
muốn ngủ một giấc mà thôi. Cô từ từ chìm xuống đáy hồ, ánh sáng phát ra
từ bông hoa sen trêи ngực cũng dần tối đi, y phục cô phất phơ trong nước,
mắt cô đã nhắm lại từ lâu. Cô cảm thấy rất dễ chịu, giống như mệt mỏi mà
được ngủ một giấc, cảm giác êm ái vô cùng.

“Hoài Thục! “

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.