BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 507

một cái, quay lại nhìn cô, ngay lúc ấy cô giật mình thức dậy, cô thấy dưới
chân mình, xung quanh mình có rất nhiều bàn tay giơ ra, sau khi cô thức
dậy thì ánh sáng màu hồng của hoa sen chợt sáng lên. Cô cảm thấy bọn ma
quỷ đó lại tránh ra xa, mà lần này còn sáng hơn lần trước rất nhiều. Cô cảm
nhận được lá bùa dần nóng lên, cô nắm chắt nó rồi bơi đi tiếp, bà Hậu thấy
ánh sáng bùng lên dưới ao mà mà khụy xuống, trán bà lấm tấm mồ hôi, bà
được A Tỳ đỡ lên. Bà giơ tay ra quệt mồ hôi cái rồi thở dài.

“May quá, cô ấy tỉnh dậy rồi!”

Bà thở gấp, lát sau bà nhìn xung quanh, tự nhiên ở đâu xào xạc tiếng gió
thổi vào mấy cành cây, bà chợt nhìn rồi giơ tay lên cảm nhận, bà cảm thấy
có mùi yêu khí phát ra rất nồng nặc. Chính xác là mùi hôi hám của loài dơi,
bà xanh mặt rồi nói:

“Thôi chết rồi! Hình như bà Hà phát hiện ra cái gì đó rồi!”

Nói xong bà liền nghe thấy tiếng đập cánh vang lên dữ dội, là tiếng đập
cánh của hàng trăm con vật biết bay. Chợt A Tỳ giật mình chỉ ngón tay về
bên kia hốt hoảng nói:

“Bà Hậu! Bà nhìn kìa!”

Bà Hậu nhìn theo ngón tay của A Tỳ, bà nhìn thấy một cục đen đang bay
xoáy lại gần bà, chính xác đó là một bầy dơi, có số lượng khổng lồ. Bà vừa
nhìn thấy tay chân đã dần lạnh đi, bà nói:

“Bà Hà thật sự đến rồi, bà ấy muốn chiến đấu sinh tử thật rồi!”

Nói xong bà liền giơ tay ra, cầm một lá bùa rồi quăng thẳng lên đám dơi
đó, vừa chạm vào nó thì đã bùng lên một trận. Nó nổ lách tách, sau đó rất
nhiều con bị rơi xuống đất, nhưng đó không phải là số lượng lớn. So với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.