BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 508

một bầy đông đúc thế kia, nó chẳng là gì.

Bà liền nhìn xuống hồ một lần nữa, bà kéo tay A Tỳ nói:

“A Tỳ! Trốn đi, ta sẽ ở lại đợi Hoài Thục lên!”

Vừa nói tới đó chợt một ngọn lửa bay vụt qua đầu bà, phóng thẳng về phía
bầy dơi, sau đó bùng cháy lên dữ dội. Bà và A Tỳ giật mình quay lại, chẳng
biết là ai, chỉ thấy dáng người là một người thanh niên cao lớn. Dưới cái
bóng đêm mập mờ này, cộng với việc người ấy đứng quá xa. Sau đó người
đó lại tiếp tục kéo dây cung, cầm một cái tên có ngọn lửa trêи đầu, xoẹt
một phát bắn lên không trung. Mũi tên đó vừa mạnh vừa dũng mãnh, mới
hai mũi được bắn ra thôi đã khiến đám dơi đó rụng xuống rất nhiều. Sau đó
người đó lại bắn thêm một mũi, sau mũi đó thì đám dơi đó còn lại rất ít, bà
Hậu vừa bất ngờ vừa kinh ngạc tột độ.

“Sao có thể? “

Vừa lúc ấy đám dơi đã vội quay đầu, không tiến lại gần chỗ bà Hậu nữa. Bà
Hậu quay xuống hồ nhìn, nghe thấy tiếng đập nước thì mới phát hiện ra
Hoài Thục đang bơi lên. Còn A Tỳ đã chạy đi đâu mất, bà quay lại nhìn
Hoài Thục, cô ấy cầm cái bình lên, trêи đó còn dán một lá bùa màu vàng, là
lá bùa của bà đưa cho.

Sau đó bà liền ngồi xuống như chờ sẵn cô ấy, cô ấy bơi vào rất vất vả, vừa
thở ra khói vì lạnh vừa bơi, đột nhiên bà Hậu thấy bên bờ bên cạnh có một
người phụ nữ đứng đó. Người đen từ trêи xuống dưới, bà Hậu lạnh sóng
lưng cái rồi trợn mắt lên nhìn.

Người phụ nữ ấy chợt quay mặt qua nhìn bà Hậu, ánh mắt sáng hoắt trong
màn đêm. Chợt bà ấy xải cặp cánh ra rồi bay lên không trung, bay thẳng ra
chỗ Hoài Thục đang bơi. Cặp mắt như quỷ sứ nhìn cô ấy, cô ấy vẫn còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.