BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 531

Tiểu thư ấy mỉm cười dịu dàng, chợt cậu Cảnh Minh quay lại nhìn bà Hậu,
bây giờ chuyện tìm được tung tích cô quan trọng, nên bà gật đầu ngay.

Hoài Thục đang mê man thì từ đâu một xô nước lạnh vào người, cô lờ mờ
mở mắt ra, trước mặt cô là mấy bóng người lờ mờ, sau đó hình ảnh càng
lúc càng rõ hơn. Cô nhìn thấy bà Hoàng ngồi trêи ghế, tay cầm tách trà cẩn
thận thổi. Bên cạnh là mấy vị phu nhân khác, cô ngẩn mặt lên, cả người đau
buốt giá. Cô không tài nào ngồi dậy nổi, chỉ mới mờ mờ nhìn đã nghe tiếng
phu nhân Lệ Hoa hét lên:

“Đỡ thiếu phu nhân lên!”

Lời bà ấy nói mà như nghiến vào nhau, cô liền cảm thấy bản thân nhẹ hổng.
Cô thấy có mấy con nô tì lại đỡ cô lên ngồi trêи ghế, sau đó cô mở mắt ra.
Lắc đầu mấy cái rồi nhìn rõ hơn, cô lấp bấp nói:

“Mẹ…”

Nói xong bà Lệ Hoa hét lên ngay, lấn át cả lời nói của cô:

“Tán miệng!”

Vừa lúc ấy một cái chát được tán vào mặt cô, máu rỉ ra từ đôi môi khô khốc
của cô, mặt cô nghiêng hẳn sang một bên. Cô nhìn thấy cậu Cảnh Minh từ
xa chạy lại, gương mặt hốt hoảng, sau đó cậu hét lên:

“Dừng tay!”

Tiếng cậu hét như bão tố điên cuồng, cả tay bà Hoàng cũng bị trật một
nhịp, suýt làm rơi ly trà. Cậu từ xa chạy lại nhìn vào bà Hoàng, ánh mắt
căm hờn. Tuy vậy cậu vẫn cúi người thỉnh an bà, bà vui vẻ đi xuống, đon
đả đỡ tay cậu, còn giơ tay ra chỉnh bộ y phục cho cậu, cậu gạt tay bà ra lạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.