BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 556

“Bà nói với tôi để làm gì? Tôi và Cảnh Minh là mối quan hệ gì? Chúng tôi
sẽ có kết quả sao? Tôi thà để cậu thành thân sinh con đẻ cái! Có một cuộc
sống bên vợ con, chứ không thể nào…”

“Tôi chỉ muốn nói cuộc đời con người ngắn ngủi, đừng quan trọng những
thứ được gọi là quy tắc, hãy hỏi con tim của mình! Hỏi cho chính xác vào!
Biết không có kết quả gì đi chăng nữa, nhưng hãy cho người ta biết, tình
cảm cho đi không phải là từ một phía. Chỉ cần một nụ cười thôi cũng đủ!”

Nói rồi bà Hậu đứng dậy, bà mở cửa ra rồi quay lại nhìn cô, cô nhìn ra bên
ngoài, cây si già đối diện phòng cô treo đầy vải đỏ, treo toàn chữ hỉ màu
đỏ, còn dán đầy trêи cột. ô mỉm cười cái rồi chợt nhắm mắt lại, bà Hậu chợt
cúi đầu xuống.

“Cô có muốn tôi chuyển lời cho không? “

Cô lắc đầu, nằm xuống kéo chăn lên đắp ngang mặt, im lặng nằm đó.

Mấy ngày sau khi vết thương đã bắt đầu lành lặn, cô đã đi được quanh
phòng. Cô được bà Hoàng mời ra dùng cơm, bà ấy vừa cười vừa nói:

“Sắp tới trong nhà chúng ta sẽ có một đại hỉ, nên mọi người ăn nhiều vào,
chuyện vui gì thì cả nhà ai cũng biết rồi đó. Ánh Dương à, con ăn nhiều vào
con nhé! Cảnh Minh à con ăn đi!”

Bà gấp thức ăn cho cậu rồi gấp cho tiểu thư Ánh Dương, chợt bà nhìn qua
cô, bà nói:

“Hoài Thục! Còn chuyện của con! Tiểu thư Xuân Nghi cũng đã giải quyết
xong rồi, chuyện ngày hôm đó chỉ là hiểu lầm mà thôi, con không trách phu
nhân Lệ Hoa chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.