BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 674

“Lấp củi thêm lên người nó!”

Và cả đám người ai nấy đều mồ hôi nhễ nhại quăng lấy quăng để lên. Vừa
quăng vừa thở gấp, xong xuôi thì co chân chạy nhanh ra. Ông nhắm mắt lại
cái rồi quăng mạnh cái đuốt lửa vào. Bùng cháy lên một cái dữ dội. Ông
như nín thở nhìn vào đống củi đang từ từ bốc cháy kia, chợt ông nhắm mắt
lại nói:

“Đi tìm mời một vị nhà sư đắc đạo về đây, ta sẽ ở lại đây canh chừng nó, nó
đã là yêu tinh rồi thì không đơn giản thuần phục nó như thế này”

Nói xong gia nô ông ấy chạy đi nhanh, ông đứng đó nghiêm nghị nhìn. Lửa
táp vào nhau kêu lách tách. Chợt ông quay qua nhìn vào bầu trời. Thầm
nghĩ đến Hoài Thục, không biết bây giờ cô ấy đã đi đến đâu rồi.

“Đến đâu rồi?”

Hoài Thục vạch tấm rèm ra, hỏi tên đánh xe.

“Dạ thưa đã ra khỏi thôn Đại Cát rồi ạ!”

“Bao lâu nữa thì đến thôn Vĩnh Hà?”

“Còn rất xa, tầm trưa mới đến, người nghỉ ngơi đi, khi đến nơi tôi sẽ gọi ạ!”

“Được!”

Cô chui vào trong xe rồi ngồi đó, chợt nhìn thấy tay chân mình run lên rẩy,
mặt mũi xanh đi. Cô chớp mắt cái rồi lấy tay xoa vào bụng mình, đã không
được ăn uống đàng hoàng cả ngày cả đêm rồi, bây giờ lại chạy tới chạy lui
đến độ mắt cũng dần hoa lên. Cô ôm chân vào gối cái rồi buồn bã, nhớ đến
cảnh ngày xưa ở nhà cũ mà thấy cay cay khóe mắt, cô hít hà cái đột nhiên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.