BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 787

“Chị nói không muốn ai biết! Chuyện gia nhân và các phu nhân chị ấy đã
sắp xếp ổn thỏa cả rồi! Chỉ còn cô…”

“Vậy còn điện thờ, bài vị và đất đai mồ mả! Cũng bỏ sao?”

Bà Hậu mỉm cười nhẹ nhàng:

“Đương nhiên là không rồi!”

Nói xong bà liền bước lại gần cô, cách nhau một tấm màn mỏng, sau đó bà
nói:

“Hãy cho bản thân một cơ hội đi được không? Sống là còn, chết là hết,
đừng để mất đi lần nữa mới tỉnh ngộ ra!”

Nói rồi bà cũng nhẹ nhàng rời đi, lúc ấy tiểu Mai đi vào, thấy cô đứng đờ
người ra đó nó liền nói:

“Thiếu phu nhân à, chẳng hiểu sao hôm nay bà Hoàng kêu hết gia nô trong
nhà ra phát cho mỗi người một túi bạc. Rất nhiều đó thiếu phu nhân! Em
cũng có một túi!”

Cô nghe nó nói xong mới nhẹ nhàng mỉm cười.

Thì ra sắp xếp ổn thỏa là như thế này, chợt cô bước vào bồn, ngâm mình
trong đó. Rồi trườn người xuống hụp vào nước, làm sao đây? Chuyện lại
bắt đầu rối rắm rồi à? Lại gây ra chuyện mất rồi.

Cô ngẩn mặt lên khỏi mặt nước, nước chảy xuống mặt mũi cô, rồi cảnh
tượng cô đắm mình trong nước hiện lên. Lần đầu tiên là cô bị dắt xuống ao,
vớt một đứa trẻ lên, lúc ấy chính là cậu Cảnh Minh vớt cô lên. Tự nhiên cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.