BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 924

màu đỏ, mang một đôi hài màu đỏ, đầu đội trâm vàng, đầu búi tóc cao.

Hôm nay tiểu thư ấy làm tân nương, nhưng tướng công đã biến mất, bây
giờ phải thất thểu đi tìm, sau đó gọi to:

“Cảnh Minh!”

Nhưng bóng dáng cậu đã khuất, bà Hạnh cũng đã rời đi theo cậu, Ánh
Dương kéo cao bộ y phục lên sau đó chạy sang cầu, nhưng được nửa cầu
thì đã nghe thấy âm thanh đá rơi. Sau đó không ngoài dự đoán đá từ trêи
cao không ngừng lăn xuống. Chân cô ấy liền thụt lùi lại, vừa lùi nhưng
cũng vừa tiến, lát sau bản thân mới quyết định sẽ chạy qua, cuối cùng sau
bao nhiêu vất vả cô cũng đã qua đó thành công, nhưng nhìn lại thì cây cầu
treo đã bị đứt, không còn con đường nào có thể quay lại nữa.

Ánh Dương nhanh chân chạy theo, lát sau tiến sâu vào trong, trước mắt cô
là một không gian im lặng và tối tăm. Chợt cô ấy giật mình khi trước mặt là
một ánh đèn được thắp lên, cô ấy nhìn quang cái rồi thấy trước mắt hai đứa
trẻ. Nó cầm cái lồng đèn màu đỏ sau đó rọi về phía cô, hai chúng nó độ tầm
13 tuổi! Gương mặt trắng bệch, sau đó cô ấy liền nhìn qua rồi nói:

“Yêu ma phương nào?”

Chợt chúng nó mỉm cười cái rồi nói:

“Vào đây làm gì?”

“Ta? Vào đây tìm người. Ta không thèm lấy kho báu!”

Vừa nói xong Ánh Dương đã cảm thấy xung quanh sáng lên một màu vàng
tươi. Trước mặt toàn là vàng rồng. Cô ấy nhìn quanh mà mắt chói loá hết cả
lên, lúc ấy mục đích vào đây làm gì bản thân cũng không còn nhớ được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.