BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 932

nếu nói cuộc đời ngươi là một khổ hạnh trái đắng thì Gia Minh chính là quả
ngọt của ngươi đấy”

Bà nói tới đâu cậu rơi nước mắt tới đó, cậu quỳ xuống sau đó nắm lấy hai
chân bà khóc lên dữ dội, cảm giác bản thân đã cố gắng hết sức mình rồi
nhưng cuối cùng cảnh tượng nhìn thấy lại là thứ tệ hại nhất. Cả biểu cảm
gương mặt cuối cùng khi rơi xuống dưới cậu cũng không thể nhìn thấy
được, cậu cảm thấy có lỗi với tất cả, có lỗi với anh mình, có lỗi với cô, có
lỗi với cuộc đời này.

“Ngươi không biết Gia Minh đã cố gắng vì ngươi thế nào đâu. Ngươi sẽ
không bao giờ tưởng tượng ra được, nếu muốn cảm ơn hắn ta thì hãy sống
một cuộc đời có ý nghĩa, khác với phụ mẫu thân sinh của ngươi. Ngươi
thấy đấy, họ chết đi nhưng họ không đau khổ, chỉ có những người tham lam
lòng đầy toan tính mới cảm thấy đau khổ mà thôi”

Bà quỳ xuống ôm lấy người cậu, sau đó nhìn xa xăm mỉm cười:

“Họ đang rất vui vẻ”

Bà xoa lấy đầu cậu sau đó đảo mắt nhìn quanh, chợt bà nhắm mắt lại thở
dài:

“Kết thúc rồi. Kết thúc thật rồi”

Ngày hôm ấy bà bói điên và cậu trở về, gương mặt cậu trắng bệch hốc hác.
Bà đi theo cậu trở về nhà họ Hoàng, bà bảo cậu cùng bà chôn cất sáu thi thể
của sáu tiểu thư ấy cho đàng hoàng. Bà và cậu dành cả đêm để làm việc đó,
bà bảo sau bao nhiêu năm bị người khác yểm bùa, bây giờ các vị tiểu thư
ấy mới được an tán kĩ lưỡng, người âm sẽ rất biết ơn, sau này cuộc đời cậu
sẽ được hưởng phước. Bà cùng cậu hì hục cả đêm, sau khi chôn họ xong
cậu ngẩn mặt lên nhìn bà, bà nhìn vào gương mặt thanh tú thoát tục sáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.