BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 946

như vậy

“Thật là đẹp!”

Cậu mỉm cười rồi ngồi đó nhìn ngắm hai đứa trẻ, chúng nó lâu lâu lại bị
giật mình, cậu lại giơ tay ra vỗ vỗ lên bụng của chúng nó, sau đó lại ngắm
nhìn chúng nó ngủ say, cậu ngắm nhìn như thế rất lâu rất lâu sau, đến khi
trời đã bắt đầu tối mịt, cậu vươn vai cái rồi đi ra ngoài, cầm một tách trà
nhâm nhi uống rồi đi quanh sân

“Cảnh Minh! “

Cậu nghe thấy tiếng gọi thì quay qua nhìn, nhưng chẳng thấy ai cả, cậu
tưởng nghe nhầm nên thôi cậu đi vào nhà, bà bói điên đứng ngoài hàng rào
nhìn theo bóng cậu rồi mỉm cười

“Bao nhiêu năm rồi mà thằng bé nó vẫn không thay đổi, vầng đen trêи trán
đã hoàn toàn biến mất không quay lại, đã nhiều năm như vậy mà chưa có
chuyện gì xảy ra, thế là ta yên tâm rồi! Hoàng Gia Minh! Ta cũng đã yên
tâm về ngươi rồi, cuộc đời sau này của ngươi sẽ trãi toàn gấm lụa vàng bạc,
ta đã trả nợ hết cho ngươi rồi, ngươi đừng mắng ta nữa đấy nhé!”

Bà nhìn vào cái đèn hình hoa sen rồi mỉm cười nói, sau đó bóng bà chầm
chậm khuất sau bóng đêm tĩnh mịch

——————————————-

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.