BẢY NGÀY CHO MÃI MÃI - Trang 102

Chiếc ta-xi ghé vào dọc vỉa hè. Dàn chuông gác nhà thờ Grace rung lên hồi
thứ chín. Zofia bước vào nhà hàng Simbad, cô đến đúng giờ hẹn. Cô gập
thực đơn lại, đưa trả cho cô phục vụ rồi uống một ngụm nước, quyết định đi
thẳng vào trọng tâm vấn đề đã khiến cô đến ngồi bên chiếc bàn này. Cô phải
thuyết phục những người đứng đầu nghiệp đoàn để dập tắt phong trào đình
công ở khu cảng.

- Cho dù các anh có ủng hộ họ thì công nhân của các anh cũng chẳng thể
nào chịu được quá một tuần không có lương. Nếu hoạt động ngưng trệ thì
hàng hóa chỉ còn nước đổ bộ vào phía bên kia vịnh. Các anh sẽ giết chết họ
mất thôi, - cô nói bằng giọng chắc chắn.

Hoạt động thương mại ở đây bị cạnh tranh quyết liệt bởi Oakland, khu cảng
đối thủ nằm ngay cạnh đó. Một đợt đình công mới rất dễ dẫn đến sự bỏ đi
của các doanh nghiệp vận tải. Sự thèm thuồng của các nhà tài phiệt từ mười
năm nay dòm ngó những mảnh đất đẹp nhất thành phố đã được đẩy lên đến
đỉnh điểm, chẳng cần phải chơi trò Cô bé quàng khăn đỏ với những mùi
thơm của cuộc đình công từ giỏ bốc lên.

- Chuyện này đã xảy ra ở New York và Maltimore, nó cũng có thể xảy đến
với chúng ta ở đây, - cô nói tiếp, vô cùng tin tưởng vào lý do mình đưa ra.

Mà nếu các cảng thương mại phải đóng cửa thì hậu quả sẽ không chỉ
nghiêm trọng đối với đời sống của các công nhân cảng. Chẳng mấy chốc,
những đoàn xe tải ngày đêm nối đuôi nhau qua cầu sẽ làm tắc nghẽn các lối
vào bán đảo. Những người đi làm sẽ phải ra khỏi nhà sớm hơn và sẽ trở về
nhà muộn hơn nữa. Chả cần đến sáu tháng, rất nhiều người trong số họ sẽ
chán nản mà bỏ về phía Nam.

- Cô không nghĩ là cô đang ấn nút chai hơi sâu quá hả? - Một trong những
người đàn ông hỏi. - Đây chỉ là việc thương lượng lại tiền bồi thường rủi ro
thôi mà! Hơn nữa tôi nghĩ các đồng nghiệp bên Oakland cũng sẽ ủng hộ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.