BẢY NGÀY CHO MÃI MÃI - Trang 108


- Thì đã sao?

Bà Reine đứng dậy và lấy trong tủ chiếc khay nhỏ; bà mở chiếc hộp kim
loại ra và lấy ba chiếc bánh quy để vào trong chiếc cốc bạc. Bà ra lệnh cho
Zofia phải nhấm nháp ít nhất là một cái, và không được tranh cãi gì, bà đã
phải ngồi chờ cô suốt cả buổi tối như vậy là cũng đủ khổ lắm rồi!

- Ngồi xuống đây và kể hết cho bác nghe đi nào! - Bà Reine vừa nói vừa
ngồi lọt thỏm trong chiếc ghế bành.

Bà nghe Zofia nói một mạch không ngắt lời, cố tìm hiểu ý đồ của người đàn
ông đã nhiều lần tìm cách gặp cô. Bà nhìn Zofia chăm chăm dò hỏi và chỉ
phá vỡ sự im lặng mà bà đã tạo ra để bảo cô đưa cho bà thêm một cái bánh
nữa. Thường thì bà chỉ ăn bánh vào sau mỗi bữa ăn, nhưng với hoàn cảnh
hiện giờ thì bà rất cần một chút đường chuyển hóa nhanh.

- Tả kĩ hơn về anh ta cho bác nghe đi nào, - Reine yêu cầu và cắn một
miếng bánh giòn xốp.

Zofia rất thích thú trước thái độ của bà chủ nhà. Trời đã về khuya, cô hoàn
toàn có thể kết thúc cuộc nói chuyện và xin phép đi nghỉ, nhưng để tận
hưởng những khoảnh khắc quý giá này, sự vuốt ve của một giọng nói còn
quyến rũ hơn nhiều so với sự mơn trớn của một bàn tay. Vừa thành thật trả
lời các câu hỏi của bà, cô vừa cảm thấy ngạc nhiên vì không thể tìm nổi bất
cứ ưu điểm nào, dù là nhỏ nhất ở người đàn ông đã cùng cô chia sẻ buổi tối,
có lẽ chỉ trừ tư duy logic là đức tính nổi bật của con người anh ta.

Bà Reine dịu dàng gõ tay lên đầu gối Zofia.

- Việc cháu gặp anh ta chắc chắn không phải là một sự tình cờ! Cháu đang
gặp nguy hiểm mà cháu lại hoàn toàn không biết gì!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.