BẢY NGÀY CHO MÃI MÃI - Trang 134

khoản trợ cấp nghĩ việc hậu hĩnh.

- Tôi vẫn chưa hiểu anh đang muốn nói gì!

- Ed, thiếu chút nữa thì ngài đã có thể phát minh ra loại hồ chuyên dán
những phong bì dùng để đút lót còn gì!

Ngài phó chủ tịch vươn người ngồi thẳng dậy trên chiếc ghế bành, phân vân
không biết có cần phải cảm thấy được tâng bốc bởi câu nói này hay không.
Vừa bước ra cửa, Lucas vừa nói vọng lại với ông sếp bằng giọng cộc lốc.

- Bên trong lá bìa màu xanh lơ có một tờ ghi đầy đủ thông tin đầy đủ về ứng
cử viên đang chờ khoản trợ cấp nghĩ hưu rộng rãi của chúng ta. Kỳ nghĩ
cuối tuần nào ông ta cũng đến nghĩ bên bờ hồ Tahoe, ông ta ngập đầu trong
nợ nần rồi. Hãy xoay sở để tôi có thể gặp ông ta càng sớm càng tốt. Hãy
hẹn gặp ở một nơi thật kín đáo, rồi những việc còn lại hãy để mặc tôi.

Heurt bối rối lật xem các trang tài liệu. Ông ta nhìn Lucas, gần như bị thôi
miên, và nhíu mày.

- Khi còn ở New York, anh có làm chính trị không?

Cánh cửa phòng đã đóng lại.

Thang máy đã lên đến nơi, Lucas để mặc nó chạy đi trống không. Hắn rút
điện thoại ra, bật máy lên và cuống quít bấm số hộp thư thoại. “Bạn không
có tin nhắn mới”, giọng nói mang âm sắc rô-bốt nhắc lại hai lần. Hắn gác
máy rồi cho con lăn điện thoại chạy cho tới khi hình một chiếc phong bì
nhỏ hiện lên: nó hoàn toàn trống rỗng. Hắn tắt phụt điện thoại rồi bước vào
thang máy. Khi ra đến bãi xe, hắn tự nhủ có một điều gì đó không thể định
nghĩa nổi đang làm hắn bối rối: một tiếng đập khe khẽ từ sâu thẳm trong trái
tim đang dồn nhịp lên tận hai thái dương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.