BẢY NGÀY CHO MÃI MÃI - Trang 159

- Cháu chẳng ghét bỏ gì nó cả, nhưng nếu các dây thang của nó tốt hơn một
chút, thì cháu sẽ càng yêu nó hơn.

- Đồ đạc dụng cụ chẳng can hệ gì đến cái tai nạn này cả.

- Sao bác biết?

- Bến cảng cũng là nơi tai vách mạch rừng, một vài lời chỗ này có thể ghép
thành vài câu chỗ khác...

- Bác biết ông Gomez dã bị ngã như thế nào hay sao?

- Tất cả bí ẩn đều nằm ở chỗ đó. Nếu là một cậu trẻ tuổi thì người ta còn có
thể tưởng là do một phút bất cẩn. Đã bao lâu rồi trên vô tuyến người ta vẫn
cứ bảo lũ trẻ ngốc nghếch hơn các ông già nhiều ... nhưng ta chẳng có vô
tuyến và người công nhân đó quả là một anh lính già. Chẳng ai có thể tin
nổi anh ta đã tự mình buông tay ngã lên thanh sắc được.

- Có lẽ ông ấy bị chóng mặt chăng?

- Cũng có thể, nhưng còn phải xem tại sao anh ta lại bị chóng mặt như vậy
đã.

- Nhưng hình như bác đã nghĩ tới điều gì đó rồi!

- Trước hết là ta hơi lạnh, cái khí hậu ẩm ướt khó chịu này len lỏi vào tận
xương ta, ta rất muốn tiếp tục cuộc bàn luận của hai bác cháu nhưng có lẽ
để ra chổ khác đã. Gần cái thang dẫn lên khu văn phòng có một chỗ hình
như có điều hòa nhiệt độ ấy, cháu không ngại nếu bác cháu ta cùng nhau đi
vài mét chứ?

Zofia giơ cánh tay ra cho ông cụ. Họ đi nép dưới mái hiên chạy dọc theo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.