BẢY NGÀY CHO MÃI MÃI - Trang 158

- Không! - Lucas đáp.

- Vậy thì có lẽ là chuyện gì đó bực mình!

- Thế còn ông, Jules, chân ông thế nào rồi?

- Cũng như những phần còn lại, hơi khập khiễng!

- Nếu vậy thì quấn lại băng vào đó đi, trước khi nó bị nhiễm trùng, - Lucas
vừa nói vừa bỏ đi.

Jules nhìn hắn đi về phía những tòa nhà cũ nát cách đó khoảng trăm mét.
Lucas leo lên những bậc thang lỗ chỗ vết gỉ sét và tiến vào lối đi trên hiên
dọc theo mặt tiền tầng một. Jules hét lên với hắn:

- Cái chuyện bực mình của cậu có mái tóc màu vàng hay màu nâu?

Song Lucas đã chẳng nghe thấy. Cánh cửa phòng làm việc duy nhất còn
sáng đèn đã khép lại sau lưng hắn.

Zofia không muốn về nhà chút nào. Mặc dù việc Mathilde đến ở nhờ khiến
cô rất thích, song cô cảm thấy mình bị mất góc riêng tư. Cô thả bộ dưới tòa
tháp cổ xây bằng gạch đỏ mọc vươn cao trên những bến cảng trống trơn.
Chiếc đồng hồ quả lắc khảm chìm vào nóc hình nón của tháp điểm nửa giờ.
Cô tiến sát tới rìa bến tàu. Mũi con tàu chở hàng dập dềnh trong ánh sáng
trăng pha lẫn một làn sương nhẹ.

- Ta rất yêu con tàu già nua này, nó và ta cùng tuổi với nhau đấy! Nó cũng
kêu cọt kẹt mỗi lần di chuyển, nó còn han gỉ nhiều hơn cả ta đấy!

Zofia quay người lại và nở nụ cười với ông già Jules.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.