BẢY NGÀY CHO MÃI MÃI - Trang 17

Trên những con phố mù mịt, 1 trận mưa như trút nước bắt đầu xé nát bầu
không khí yên tĩnh, những giọt nước to đùng rơi xuống kính chắn gió làm ra
bắn ra những tiếng inh tai, các cần gạt gần như bất lực vì không thể xua bớt
nước. Từ xa, duy nhất một mũi nhọn trên tầng cao nhất của tòa nhà Kim Tự
Tháp Transmerica còn ló lên được khỏi lớp mây đen dày đen kịt đang trùm
lên thành phố.

Cuộn mình trong chiếc ghế hạng nhất, Lucas thích thú ngắm nhìn cảnh
tượng khủng khiếp nhưng đẹp tuyệt vời qua ô cửa tròn. Chiếc Boeing 767
bay luẩn quẩn phía trên vịnh San Francisco, chờ đợi 1 tín hiệu cho phép hạ
cánh mong manh. Lucas sốt ruột gõ tay lên chiếc máy nhắn gài trên thắt
lưng. Đèn số 7 không ngừng nhấp nháy. Cô tiếp viên tiến lại gần ra lệnh cho
hắn tắt nó đi và nâng cao lưng ghế lên: máy bay chuẩn bị hạ cánh.

- Nếu vậy thì hãy thôi chuẩn bị đi, thưa cô, hãy cho cái máy bay đáng
nguyền rủa này hạ cánh ngay, tôi đang rất vội.

Tiếng cơ trưởng lạo xạo vang lên trên loa: điều kiện thời tiết trên mặt đất
tương đối xấu, song lượng nhiên liệu ít ỏi còn lại trong bình chứa buộc họ
phải hạ cánh. Ông yêu cầu nhân viên đội bay ngồi xuống và đề nghị tiếp
viên trưởng tới buồng lái. Ông bỏ micro. Vẻ mặt gượng gạo của cô tiếp viên
trên khoang hạng nhất thật xứng đáng đựơc trao giải Oscar: không một diễn
viên nào trên thế giới có thể nở một nụ cười giống Charlie Brown như cô.
Bà cụ ngồi bên cạnh Lucas không thể kiềm chế nỗi sợ hãi liền túm chặt lấy
cổ tay hắn. Lucas khoái trá khi nhìn thấy bàn tay bà run lập cập và xâm xấp
vì mồ hôi. Khoang hành khách rung lên từng đợt mỗi lúc 1 mạnh thêm. Vỏ
máy bay bằng kim loại dường như cũng khiếp sợ y như đám hành khách
ngồi bên trong. Qua ô cửa sổ, có thể trông thấy các cánh máy bay…

Bay đã lắc lư hết biên độ được phép theo dự tính của các kỹ sư hang
Boeing.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.