BẢY NGÀY CHO MÃI MÃI - Trang 19

- Đừng quên rằng bà lão có lý do để không ngồi thẳng người dậy, đám
phi công của các người dậy, đám phi công của các người đã chẳng hề
nhẹ tay chút nào. Cứ tưởng như chúng ta đang ngồi trên tàu lượn vậy. Cô
nói xem…. Và tôi hứa là sẽ giữ bí mật chỉ tôi và cô biết với nhau thôi…
cái phương thuốc cổ truyền mà cô đang áp dụng cho bà lão ấy… có phải
là một kiểu lấy độc trị độc không?

Rồi hắn không thể nén nổi một tràng cười giòn giã. Cô tiếp viên trưởng
trợn tròn mắt nhìn hắn vẻ bực bội: cô chẳng thấy có gì buồn cười và
không ngần ngại nói thăng điều đó vào mặt hắn.

Một vùng không khí loãng đột ngột hấp cô tiếp viên về phía cửa khoang
lái. Lucas ngoác miệng cười với cô và đưa tay vả thật mạnh vào má bà
cụ ngồi cạnh. Bà giật nẩy người và mở một bên mắt.

- Thế là bà lão lại trở về với chúng ta rồi! Chuyến du lịch nhỏ vừa rồi đã
đưa bà đi bao nhiêu dặm thế?
Hắn nghiêng người ghé sát tai bà thì thào:

- Đừng có xấu hổ, hãy nhìn đám người xung quanh chúng ta, chúng đều
đang cầu nguyện cả đấy, thật nực cười!

Bà cụ chẳng kịp trả lời, trong tiếng rít xé tai của động cơ, máy bay vừa
tiếp đất. Viên phi công chuyển hướng động cơ phản lực khiến những
chùm nước thật mạnh bắn lên than máy bay. Cuối cùng thì máy bay cũng
dừng lại. Khắp các khoang máy bay, hành khách nồng nhiệt vỗ tay ca
ngợi các phi công hoặc bắt tay nhau và cảm tạ chúa đã cứu sống họ. Vô
cùng phẫn nộ, Lucas tháo dây an toàn, ngước nhìn lên trời, nhìn xuống
đồng hồ rồi tiến về phía cửa trước của máy bay.

Trời mưa to gấp đôi lúc trước. Zofia đậu xe dọc theo vỉa hè gần Tòa
Tháp. Cô hạ thấp kính chắn nắng, để lộ một chiếc huy hiệu nhỏ có hàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.