BẢY NGÀY CHO MÃI MÃI - Trang 252


Cô nhìn qua cửa sổ, thành phố trải ra phía xa xa, cô cám thấy nỗi giận dữ
dâng lên dần.

- Em ko thể nhìn bốn bức tường xung quanh rồi tự nhủ rằng chúng ta còn
bất tử hơn cả chúng ta lúc này, điều đó làm em giận phát điên lên được.

- Chúc mừng em đặt chân lên Mặt đất, Zofia đẩy chiếc khăn ra, ngẫm nghĩ.
Cô đứng lên, đi một vòng quanh phòng khách nhỏ, quay trở lại phòng ngủ
rồi nằm xuống giường. Trên bàn đầu giường, một cuốn sách nhỏ làm cô chú
ý, cô bật dậy.

- Em biết có một chỗ! – Cô hét lên với Lucas.

Hắn thò đầu qua cánh cửa hé mở, hơi nước đọng thành một quầng quanh
khuôn mặt.

- Anh cũng biết đầy chỗ!

- Em ko đùa đâu, Lucas!

- Anh cũng ko – hắn nói bằng giọng chọc ghẹo. Em có thể nói thêm một
chút cho anh biết được ko? Trong tư thế này, một nửa người anh đang nóng
còn nửa kia lại lạnh, nhiệt độ giữa hai phòng chênh lệch nhau nhiều ghê.

- Em có biết một nơi trên Mặt đất này có thể bảo vệ chúng ta.

Cô có vẻ vừa buồn bã vừa hoang mang, vô cùng mỏng manh trong niềm hy
vọng, khiến Lucas cảm thấy lo lắng.

- Vậy nơi đó là đâu? – Hắn hỏi bằng giọng âm trầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.