BẢY NGÀY CHO MÃI MÃI - Trang 254


- Hy vọng ư? Không bao giờ! Em được đã lập trình như thế rồi mà! Anh
thay quần áo nhanh lên và hãy tin tưởng em.

- Anh đành vậy thôi!

Muời phút sau, họ ra khỏi bãi đậu xe của khách sạn và Zofia chợt nhận ra
họ cần có một chiếc xe.

- Xe gì nào? – Lucas hỏi như vừa sực tỉnh và nhìn một lượt những chiếc xe
đang đậu trong bãi.

Theo yêu cầu của Zofia, hắn đành chấp nhận “mượn” một chiếc xe trông
bình thường nhất. họ chạy ngay vào đường cao tốc 101, lần này hướng về
phía bắc. Lucas muốn biết sẽ đi đâu nhưng Zofia còn đang bận lục tung mớ
đồ đạc của cô lên để tìm chiếc di động nên ko trả lời. Cô chưa kịp gọi cho
thanh tra Pilguez để báo rằng anh ko cần phải tới nữa thì chuông báo tin
nhắn của cô reo lên, cô nhấc máy^
“Là em, Mathilde đây, em muốn báo để chị khỏi lo. Em đã làm loạn cả lên
suốt cả buổi sang để họ đành chấp nhận cho em ra viện trước trưa nay. Em
đã gọi cho anh Manca, anh ấy sẽ đến đón và đưa em về nhà, rồi anh ấy đã
hứa sẽ ghé qua mỗi buổi chiều để mang cho em bữa tối, cho tới khi em bình
phục hẳn… có lẽ em sẽ tìm cách kéo dài thời gian ra một chút…Tình trạng
bác Reine vẫn chưa tiến triển, họ ko để cho ai vào thăm, bác ấy vẫn đang
ngủ. Zofia, có những điều người ta có thể nhưng chị còn hơn cả một luồng
ánh sang trong cuộc đời em, là bạn tâm tình hằng đêm của em, chị đã và
vẫn sẽ là bạn em. Cho dù chị có đi đâu, em cũng chúc chị may mắn. Em đã
bắt đầu nhớ chị rồi đó.

Zofia dung hết sức ấn chặt ngón tay lên nút bấm, điện thoại tắt ngaam, cô
thả rơi nó xuống núi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.