BẢY NGÀY CHO MÃI MÃI - Trang 256

bên trong khu bênh viện. Zofia bảo hắn đậu xe trước khu vực khoa nhi.

- Đi thôi, - cô vừa nói vừa đóng cửa xe.

Hắn theo cô vào trong sảnh cho tới tận cửa thang máy. Cô nắm lấy tay hắn,
kéo hắn đi cùng vào nhấn nút gọi thang. Chiếc thang máy chạy lên tầng bảy.

Ở chính giữa hành lang nơi những đứa trẻ đang chơi, cô nhận ra cậu bé
Thomas. Cậu nhoẻn miệng cười khi nhìn thấy cô, cô chào lại cậu bằng một
cử chỉ âu yếm và bước lại gần. Cô nhận ra thiên thần đang đứng bên cậu bé.
Cô đứng sững lại và Lucas cám thấy cô siết chặt tay hắn. Cậu bé nắm lấy
tay Gabriel và tiếp tục đi nốt quãng đườngcòn lại dọc hành lang song vẫn
không hề rời mắt khỏi cô. Ra tới cánh cửa dẫn ra khu vườn mùa thu, cậu bé
quay lại một lần cuối. Cậu xòe rộng tay và thổi một nụ hôn vào lòng bàn
tay. Cậu nhắm mi mắt và miệng vẫn nở nụ cười, biến mất trong làn ánh
sang nhạt của buổi sang đã gần như kết thúc. Đến lượt Zofia nhắm mắt lại.

- Đi nào, - Lucas vừa thì thầm vừa kéo cô đi.

Khi chiếc xe rời khỏi bãi đậu, cô cám thấy nghẹn ngào.

- Có phải anh đã từng nói về những ngày mà cả thế giới này đóng lại trước
chúng ta? – Zofia nói – Hôm naycũng là một ngày như thế.

Khoảng một thời gian sau họ tới chân Tòa tháp. Zofia lái xe ba vòng quanh
khu vực đó mà vẫn không tìm nỗi chỗ đâu xe.

- Xe ăn trộm thì không phải trả tiền phạt đâu! –Hắn vừa nói vừa ngước mắt
lên trời! –Em đậu ở đâu mà chẳng được!

Zofia đậu xe dọc vỉa hè dành cho xe đưa hàng. Cô đi về hướng cổng phía
đông, Lucas theo sát cô. Khi tấm đá trượt trên mặt tường, Lucas chợt lùi lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.