BẢY NGÀY CHO MÃI MÃI - Trang 258

đi . Cánh cửa giấu trong tường mở ra khi cô tra chìa vào. Cô nghe có tiếng
Pierre từ sau lưng.

- Zofia, lối đi đó không có đường quay lại đâu, cô có biết mình đang làm gì
ko?

- Cám ơn vì tất cả, Pierre!

- Ông lắc đầu và kéo vào chiếc cần to tướng mắc trên một dây xích, các gác
chuông nhà thờ Grace rung lên rồi Zofia và Lucas vừa kịp có đủ thời gian
để lách mình vào trong hành lang hẹp thì tất cả các cánh cửa trong gian
sảnh lớn đều đóng lại.

Vài giây sau, họ bước ra từ một lối mỏ trên bờ rào của một bãi đất rộng.
Mặt trời chiếu những tia nắng tràn ngập con phố nhỏ nơi mọc lên những toà
nhà ba hoặc bốn tầng với mặt tiền cũ kỹ. Lucas tỏ vẻ lo lắng khi nhìn xung
quanh. Zofia hỏi ngày người đàn ông đầu tiên đi ngang qua chỗ cô.

- Anh có nói tiếng của chúng tôi ko?

- Trông tôi giống một thằng ngốc lắm sao? – người đàn ông vừa đáp vừa bỏ
đi, vẻ tự ái.

Zofia không nản lòng và tiến đến gần một người đi bộ đang chuẩn bị qua
đường.

- Tôi đang tìm…?

Cô chưa kịp nói hết câu thì ông ta đã sang đến hè đườgn bên kia.

- Dân tình trong cái thành phố thánh này có vẻ cởi mở gớm! –Lucas châm
biếm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.