BẢY NGÀY CHO MÃI MÃI - Trang 33

Zofia chậm rãi ngước lên. Cô muốn đọc lại toàn bộ từ đầu, để hiểu rõ
ngọn nguồn bản văn tự mà cô cầm trong tay.

- Đúng là cuộc đánh cược này rất phi lý, - Đức ông nói, hơi lung túng. –
Nhưng giờ thì đã trợt mất rồi.

Cô lại cầm cuộn giấy lên. Đức ông hiểu nỗi kinh ngạc hiện ra trong đôi
mắt cô.

- Cứ coi như đây là phần mở đầu cho di chúc của Ta. Ngay cả Ta cũng
già đi rồi. Đây đúng là lần đầu tiên ta cảm thấy nóng ruột, vậy nên hãy
làm sao cho thời gian trôi qua thật nhanh, - Người nói them và nhìn ra
cửa sổ, - đừng quên chuyện hệ trọng đến mức nào…Hệ trọng thì từ trước
đến nay vẫn thế rồi và đây là lần nhân nhượng đầu tiên của Ta.

Micheal ra hiệu cho Zofia, đã đến lúc phải đứng dậy và ra khỏi phòng.
Cô tuân lệnh ngay lập tức. Ra đến cửa, cô không thể kìm được ý muốn
quay người lại.

- Thưa Đức ông?

Micheal nín thở, Chúa Trời quay đầu lại phía cô, khuôn mặt Zofia sáng
lên.

-Xin cảm ơn, - cô nói.

Chúa mỉm cười.

- Bảy ngày cho mãi mãi…Ta tin ở con.

Người nhìn theo cô bước ra khỏi phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.