BẢY NGÀY CHO MÃI MÃI - Trang 34

Ra tới hành lang, Micheal vừa kịp lấy lại hơi thì nghe một giọng trầm
trầm gọi ông. Ông bỏ mặc Zofia và quay lại gian phòng lớn. Đức ông
nhíu mày.

- Mẩu cao su mà cô ấy dính dưới bàn của Ta có mùi dâu tây, đúng
không?

- Đúng là mùi dâu tây, thưa Đức ông, - Micheal đáp.

- Điều cuối cùng, sau khi cô ấy hàon thành nhiệm vụ, Ta sẽ rất cảm kích
nếu con có thể xóa cái hình vẽ nhỏ trên vai cô ấy đi trước khi tất cả mọi
người ở đây đều bắt chước. Chẳng bao giờ có thể cấm mọi người chạy
theo mốt.

- Tất nhiên, thưa Đức ông.

- Còn một câu hỏi nữa: Làm sao ông biết được ta sẽ chọn cô ấy?

- Bởi con đã làm việc cho Người hai nghìn năm nay, thưa Đức ông!

Micheal khép cửa lại sau lưng. Khi chỉ còn lại một mình, Đức ông ngồi
vào chiếc bàn dài và nhìn thẳng vào bức vách ngăn đối diện. Người hắng
giọng rồi dõng dạc tuyên bố:

- Phía Ta sẵn sang rồi!

- Phía Ta cũng vậy!- giọng Lucifer ranh mãnh trả lời.

Zofia ngồi chờ trong một căn phòng nhỏ. Micheal bước vào và tiến về
phía cửa sổ. Phía trên họ, bầu trời sáng dần, một vài ngọn đồi ló lên khỏi
tầng mây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.