BẢY NGÀY CHO MÃI MÃI - Trang 64


- Lucas. Xin lỗi và rất hân hạnh, - hắn vừa nói vừa chìa tay ra.

Cho tới lúc này Zofia mới cảm thấy sự mệt mỏi đang đè nặng lên cô. Cô
đứng dậy và đi về phía chiếc máy bán cà phê tự động.

- Anh có muốn dung một cốc không?

- Tôi không uống cà phê, - Lucas trả lời.

- Tôi cũng không, - cô nói, mắt nhìn đồng hai mươi xu mà cô đang xoay
xoay trong long bàn tay. – Anh tới đây làm gì?

- Thì cũng như cô, - Lucas đáp, - tôi tới để xem cô ấy thế nào.

- Vì sao? – Zofia hỏi và cất đồng xu vào túi.

- Vì tôi phải làm một bản báo cáo, và cho tới lúc này trong mục” nạn nhân”
tôi vẫn ghi con số 1, do đó tôi tới để xem có cần phải đính chính thông tin
này không. Tôi có thói quen nộp báo cáo ngay trong ngày vì tôi vô cùng
ghét sự chậm trễ.

- Tôi cũng nghĩ như vậy!

- Lẽ ra cô nên nhận lời mời ăn tối của tôi, như thế thì chúng ta sẽ chẳng rơi
vào hoàn cảnh như bây giờ!

- Lúc nãy anh đã nói điều gì đó về sự tế nhị, anh có vẽ biết rõ điều này có
nghĩa gì!

- Phải đến khuya cô ấy mới có thể ra khỏi phòng cấp cứu, bị một chiếc dĩa
cắm phải chắc chắn sẽ gây ra vết thương khá nghiêm trọng, nhất là đối với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.