BẢY NGÀY CHO MÃI MÃI - Trang 83

khi xe bắt đầu chui vào đường hầm. Lucas rảo bước về phía cánh cửa dẫn
tới cầu thang bộ. Hắn nhìn đồng hồ đeo tay, vẫn còn sớm mười phút.

Hai cánh cửa thang máy mở ra ở tầng chín. Hắn vòng lại để đi qua cửa
phòng làm việc của người trợ lý cho Antonio Andric, tiến thẳng vào trong
phòng và ngồi ghé lên góc bàn. Chị chẳng buồn ngước mắt nhìn lên và tiếp
tục gõ lên bàn phím máy tính.

- Chị là người tuyệt đối tập trung trong công việc, có phải không?

Elizabeth mỉm cười với hắn và tiếp tục công việc của mình.

- Chị có biết rằng ở châu Âu, luật pháp có quy định rõ số giờ làm việc
không? Ở Pháp, - Lucas tiếp lời, - thậm chí người ta còn cho rằng làm việc
quá ba mươi lăm giờ một tuần sẽ gây ảnh hưởng xấu tới điều kiện sống của
con người.

Elizabeth đứng dậy lấy cho mình một tách cà phê.

- Thế nếu anh muốn làm việc nhiều hơn thì sao? - Chị hỏi

- Cũng không được! Ở Pháp người ta rất coi trọng nghệ thuật sống!

Elizabeth lại ngồi vào trước màn hình máy tính và nói chuyện với Lucas
bằng giọng hờ hững.

- Năm nay tôi bốn mươi tám tuổi, tôi đã ly dị chồng, cả hai đứa con tôi đều
đang học đại học, tôi sở hữu một căn hộ ở Sausalito và còn có căn nhà nghỉ
cuối tuần xinh xắn bên bờ hồ Tahoe, chỉ hai năm nữa là tôi sẽ hoàn thành
việc trả góp tiền mua căn nhà đó. Nói tóm lại, tôi chẳng bao giờ tính thời
giờ tôi làm việc tại đây. Tôi yêu thích công việc đang làm, còn hơn là đi
lang thang ở các cửa hàng để rồi chợt nhận ra rằng tôi vẫn chưa làm việc đủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.