BẢY NGÀY CHO MÃI MÃI - Trang 91

thành phố...

- Thì đúng rồi, nhưng cô muốn tôi làm gì bây giờ, ngoài việc ngồi nhà ăn bò
bít-tết?

- ... Mà cũng không thể để cho bọn trẻ ăn trưa ở bếp ăn tập thể ngày mai
được!

Câu nói ấy không hề bâng quơ chút nào, Manca không thể nào chịu được
nếu có ai đó đụng tới dù chỉ là sợi tóc của một đứa trẻ, đối với anh trẻ con
là thượng đế. Anh vừa xoa cằm vừa nhìn cô chăm chú trong giây lát.

- Thôi được, tôi đồng ý! - Manca vừa nói vừa với lấy bộ đàm của Zofia.

Anh đổi tần số của máy để có thể liên lạc với người lái cần cẩu.

- Samy, cậu cho cần cẩu quay ra phía biển ngay!

- Anh đấy à, Manca? Tôi đang có ba trăm cân hàng ở đầu cẩu, có thể chờ
một chút được không?

- Không!

Chiếc cần cẩu chậm rãi xoay đi, kéo theo cả kiện hàng đang chầm chậm
đung đưa. Nó dừng lại thẳng đứng trên mặt nước.

- Tốt! - Manca nói vào micro. - Giờ thì tôi sẽ chuyển máy cho cậu nói
chuyện với đội trưởng đội bảo an, cô ấy vừa mới phát hiện ra một khiếm
khuyết rất lớn trong kiện hàng của cậu. Cô ấy sẽ ra lệnh cho cậu thả rơi kiện
hàng ngay bây giờ để cậu không phải chịu trách nhiệm cá nhân, rồi cậu
cũng sẽ làm ngay theo lệnh của cô ấy bởi vì nghề của cô ấy là làm những
việc như vậy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.