BẢY NGÔI LÀNG MA - Trang 107

Tôi và Tiểu Nghệ đến trước cửa phòng Đại Kỳ, mới phát hiện thấy cửa bên
ngoài nơi vào phòng đựng đồng hồ điện vẫn đóng im ỉm, nhưng bên trong
chiếc tấm cửa bằng gỗ đã mở từ bao giờ, Đại Kỳ và Tiểu Thanh đang theo
dõi ông Mã phía bên kia cửa sắt, không nói chẳng rằng, thấy tôi đến, mới
vội vàng ra mở cửa mời chúng tôi vào phòng rồi nói với ông Mã: “Ông Mã
ạ, ông có thể cho thêm vài người đến đây được không?”
Ông Mã nói: “Thường thì chỉ có một mình tôi ở đây” Rồi ông không nói gì
thêm, chỉ lấy chùm chìa khoá trong người ra, trong chìa khoá đủ các cỡ,
ông ta cúi đầu mở cửa.
Đại Kỳ khép cánh cửa sắt bên ngoài lại, tôi và cậu ta đứng ở mép cửa nhìn
ra ngoài. Lúc đó, Tiểu Nghệ đứng sau lưng tôi lấy tay chọc eo tôi nói nhỏ:
“Này này… không còn ngửi thấy mùi thối đó nữa”
- Ừ, tôi lại hít hơi, không thấy mùi gì cả.
Lúc đó, Đại Kỳ quay đầu lại hỏi chúng tôi: “Mùi gì? Hai cậu nói mùi gì?”
- Hôm nay, Tiểu Nghệ lên lầu thì ngửi thấy mùi thối gì là lạ, vừa nãy, lúc
xuống lầu chúng tôi lại ngửi thấy mùi thối đó.
- Mùi thối? Mùi gì thối? Đại Kỳ giương mắt hỏi.
- Mùi thối gì không biết, hình như có… nói không chừng… thoắt một cái
đã không ngửi thấy mùi gì nữa cả.

Đại Kỳ không nói gì nữa, hình như đang nghĩ gì. Tôi thấy lòng mình xáo
trộn lên khi Đại Kỳ hỏi đến chuyện này. Hình như những chuyện kỳ quái
này có liên quan với nhau, nhưng nhất thời không biết chúng liên quan như
thế nào.

Lúc đó, ông Mã lấy chiếc chìa khoá để riêng biệt với các chùm chìa khoá
khác rồi đi về phía phòng có chiếc cổng sắt.
Đúng là chìa khoá của phòng đó rồi, ông vặn nửa vòng, “tách” một tiếng, ổ
khoá mở ra, trái tim tôi như đông cứng lại trong khi ông Mã mở cửa phòng
này. Liếc mắt trông ông lão, hình như khuôn mặt ông trắng bệch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.