BẢY NGÔI LÀNG MA - Trang 105

không nói được. Xuống đó ư? Như vậy không phải tự tìm cái chết sao?

Lúc đó, cả hai đầu điện thoại không ai nói gì thêm nữa, vừa đờ ra được lát,
bên kia Đại Kỳ hét lớn: “Cậu nghe đi, cậu nghe đi, có nghe rõ không?”

Thực ra, ngoài tiếng thở hổn hển của cậu ta ra, tôi không nghe thấy gì nữa
cả. Nhưng tôi thấp thoáng nghe thấy tiếng gì xì xào, như có cái gì đó đang
từ từ đi từ lầu hai lên lầu ba.
- Không nghe thấy gì cả.
Tôi bỗng nghe “ực” một tiếng giống như cậu ta vừa nuốt vật gì rất to trong
cổ họng.
- “Hết rồi, hết rồi, tiếng khóc đó đã hết rồi.” Đột nhiên Đại Kỳ nói được
một câu suôn sẻ như thế. Trong não bộ, mỗi một tấc dây thần kinh đều căng
muốn đứt, thực ra không phải tôi nghe thế mà chỉ là sự tưởng tượng của tôi,
trong đầu tôi bây giờ đầy ảo tưởng.
- Giờ cậu có thể xuống đây không? Đại Kỳ hỏi tôi.
- Bây… bây giờ ấy à. Tôi nghiến chặt răng lại không biết nói gì, quả thực
chúng tôi là anh em tốt của nhau, nhưng bây giờ mà cậu ta yêu cầu thế thì
quá đáng quá.
- “Cậu xuống đây đi.” Giọng nói của Đại Kỳ đáng thương quá, không giống
như giọng nói thường ngày của cậu ta nữa. Tôi nghiến chặt răng, liếc xem
cánh cửa phòng, nhưng mông tôi như có ai ghim đinh xuống giường, không
thể đứng dậy, sau lưng từng trận từng trận tê cứng.
- Tôi không dám xuống đó, tôi quả thực không dám xuống đó, các cậu lên
đây đi.
- “Hai chúng tôi không dám… ra cửa.” Cậu ta nói trong tiếng khóc.
Tôi cũng không dám, thực lòng tôi rất sợ. Tôi cảm thấy không khí lúc này
như đông lại. Tiểu Nghệ đứng cạnh tôi nói: “Rốt cục có chuyện gì vậy, cậu
nói nhanh đi”.
Tôi biết không thể tiếp tục giấu cô ta được nữa, “dưới đó có người khóc”
vừa nói xong, cô ta “ái” một tiếng rồi lấy chăn trùm kín đầu lại, không dám
đi ra cửa. Tôi nói qua điện thoại cho Đại Kỳ nghe: “Không được, không thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.